- Miêu Yến, tạm biệt nhé!
Vũ Minh lặng lẽ ngắm nhìn Miêu Yến đang yên lành ngủ ngon, trên miệng khẽ nở một nụ cười. Bây giờ là vào khoảng năm giờ sáng, lúc này đa phần mọi người còn trìm sâu trong giấc ngủ. Miêu Yến cũng không ngoại lệ, Vũ Minh có chút không nỡ rời đi. Dù sao ở đây chỉ có một tháng nhưng đối với hắn cũng có biết bao nhiêu kỉ niệm. Đặc biệt là Miêu Yến, hắn không dám trực tiếp đối diện nói lời từ biệt. Hắn sợ rằng những giọt nước mắt của cô sẽ khiến hắn không thể cất bước.
Bàn tay nắm chặt lại, Vũ Minh nhẹ nhàng rời đi trong bầu trời nhá nhem nửa sáng nửa tối. Bây giờ là mùa hè, thế nhưng buổi sáng trời cũng hơi se lạnh. Vũ Minh phải mặc một chiếc áo phông ở phía trong mà một chiếc áo dài tay ở bên ngoài mới có thể có cảm giác ấm áp. Bất quá như vậy lại tạo thành phong cách cho hắn.
Ở đây một thời gian hắn cũng đã tìm hiểu được vị trí địa phương mà mình đang ở. Đây là xã An Hưng, cách thị trấn An Dương không xa. Mất khoảng mười lăm phút đi xe là đã có thể vào đến trung tâm thị trấn. Trước hết, Vũ Minh muốn tìm một công việc để tạm thời kiếm tiền, cũng phải no bụng đã rồi mới nghĩ tiếp. Trước giờ đều có Miêu Yến lo cho hắn, lần này ra ngoài một mình tuy có hơi lạ lẫm những Vũ Minh cũng thích ứng rất nhanh.
Tạm thời trong túi Vũ Minh không có tiền nên hắn không thể thuê xe để đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-liet-thieu-gia/64740/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.