Lạc Dao hai mắt sáng lên, phấn khích thèm thuồng, cả đời gã chính là chưa từng nhìn thấy người phụ nữ nào xinh đẹp đến như vậy. Phần lớn những nữ nhân ở sơn thôn xung quanh, ăn mặc cực kỳ luộm thuộm, mà làn da cũng không có được mịn mà như mỹ nữ gã nhìn thấy trước mặt này.
Mà mỹ nữ mà gã nhìn thấy trước mắt, không ai khác lại chính là Liễu Bảo Trang, nàng đang ngồi vẩn vơ một chỗ, con mắt buồn rười rượi. Hai hôm nay chính là không thấy bóng dáng Vũ Minh, nàng cảm thấy cực kỳ lo lắng, nàng đem lọn tóc xoắn đi xoắn lại nghịch ngợm mà vẫn không hết buồn chán. Trong đầu liên tục vang lên những âm thanh: “Vũ Minh, à anh ăn cơm chưa? Không có anh ở đây, tôi liền tìm ai mà gây sự nhỉ!” Liễu Bảo Trang, chính là đang rất nhớ Vũ Minh, bởi vì khi ở bên hắn, cô luôn có một loại cảm giác như được bao bọc, chở che, hết sức an toàn và thoải mái. Mỗi khi cô tỏ ra đáng ghét làm phiền hắn, thực ra không phải là do tính cách của cô như vậy đâu, mà là vì khi nhìn thấy Vũ Minh hắn tức giận, cô cảm thấy khuôn mặt soái ca của hắn rất đáng yêu.
Liễu Bảo Trang ngồi vẩn vơ ngồi một mình, cô lại không ngờ được rằng lúc này đang có một cặp mắt lang sói nhìn cô hau háu, hận không thể ăn tươi nuốt sống mình.
Liễu Bảo Trang ngồi một mình, thi thoảng mặt buồn, thi thoảng lại cười lên khúc khích, nghĩ lại những chuyện cũ, chính ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-liet-thieu-gia/3099900/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.