- Hay cho phái Trịnh Đô, trăm năm núp danh chính phái, bây giờ cũng lộ cái đuôi chồn, che giấu hung đồ của phái Bà La, cũng là muốn so một phen cao thấp với giáo ta đó thôi!
Lão tổ kia âm trầm nói, hơi thở cường liệt phả ra.
Hoàng Đạo Chung thấy vậy liền bước lên, chắp tay, dùng giọng điệu hung ác nói:
- Phái Trịnh Đô cậy có trận hộ sơn ở trên đỉnh Phù, lại cậy mình có đông đảo cao thủ võ học nổi trội, đều không tính coi chúng ta vào mắt!
Kì Quân cũng bước lên dùng giọng cay độc nói:
- Nếu Tổ sư gia xuất quan, phái Bà La chúng ta đâu cần chịu khuất nhục như thế này?
Hoàng Đạo Chung cùng Kì Quân nói gì, lão tổ phái Bà La kia đều hiểu hết. Người này nhìn qua dáng vẻ vô cùng âm lãnh, thân thể rắn chắc bưu hãn, dáng người cao đến mét tám mét chin, nhìn qua đã thấy khí thế dọa người. Trên mặt đều có những vết sẹo lấn sâu trông qua rất khủng khiếp, lại có chòm râu từ dưới cằm phủ xuống rất hung ác.
Lão ngước nhìn lên Trịnh Đô Phong, cất giọng âm trầm nói:
- Tiểu Quân, tiểu Chung, hơn ba mươi năm qua ta đem vạn sự giáo đồ của giáo ta đều giao cho các ngươi, vậy mà các ngươi vẫn để cho tiểu tử Hà Quang phải chết! Các ngươi còn mặt mũi nói chuyện với lão phu?
Kì Quân, Hoàng Đạo Chung bất chợt hoảng sợ, vội quỳ xuống đất nói:
- Lão tổ, đều không phải tại chúng ta, tiểu tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-liet-thieu-gia/3099867/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.