Tòng Lĩnh sau khi cẩn thận nói một câu, lại liếc nhìn Vũ Minh. Thấy Vũ Minh đã âm thầm gật đầu phối hợp, Tòng Lĩnh liền triển khai bước tiếp theo trong kế hoạch.
- Chủ nhân, bây giờ tôi tập trung hết đám người này lại, chờ đến khi trời sáng, chúng ta lại di chuyển. Như vậy có hợp ý người hay không?
Hà Quang nghe câu này của Tòng Lĩnh, cũng tỏ vẻ không quan tâm mà gật đầu:
- Tùy ý ngươi!
Vũ Minh cũng bồi thêm một câu, thuận tiện còn không ngại vuốt mông ngựa:
- Tiền bối! Trời về ban đêm rất tối, hơn nữa lại nguy hiểm, đem theo nhiều nô lệ như vậy. Sợ là chúng ta không bảo đảm hết được, không chỉ có thú dữ tấn công, khiến nô lệ thiệt mạng. Mà ban đêm, e rằng bọn chúng sẽ trốn thoát, quyết định của hắn tuyệt đối sáng suốt!
Hà Quang chợt trừng mắt lên:
- Ngươi nghi ngờ khả năng của ta sao, có ta ở đây bọn chúng làm sao có thể trốn thoát!
Vũ Minh lại vội vã nắn bóp:
- Tiền bối, ý của ta không phải vậy, ta không nghi ngờ khả năng của ngài! Dưới con mắt của ngài, bọn chúng làm sao dám trốn chạy, phải không?
Vũ Minh khẽ liếc sang phía Tòng Lĩnh.
Tòng Lĩnh cũng tiếp tục phối hợp:
- Đúng vậy chủ nhân!
Vũ Minh lại tiếp tục:
- Hơn nữa, tiền bối, nếu nữ nhân này xảy ra chuyện gì, có phải ngài sẽ rất nuối tiếc?
Nói rồi Vũ Minh chậm rãi bước tới gần Liễu Bảo Trang, khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-liet-thieu-gia/3099817/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.