Mai Khôi nói quả nhiên đúng, đề thi đến rồi, tổ của bọn Nghiêm Cẩn quả nhiên là đề số hai. Bọn họ phải đi vào từ khu nước, xuyên qua rừng cây, vượt qua trường lửa, sau đó ở trong khu vực trướng ngại vật cướp cờ với một tổ khác.
Cừu Tranh vừa nhìn thấy trường lửa liền cau mày lại: “Thật xui xẻo, là lửa”. Huyết tộc bọn họ sợ lửa, trong tổ này là năm nhất năm hai lẫn lộn, có hai Huyết tộc, ba hàng ma sư, hai người có siêu năng lực, hai Thần tộc, một Ưng tộc. Đề thi này trực tiếp diệt đứt 20% sức chiến đấu của bọn họ.
Nghiêm Cẩn đang nghĩ ba khu vực này nên bố trí chiến lược như thế nào, Mai Khôi lại nói: “Tổ kia là đề số năm, khu đầm lấy, khu đá, còn cả lửa”.
Nghiêm Cẩn nhíu mày, bên kia cũng có khu lửa, nói như vậy bọn họ sẽ không đợi đến khu vực chướng ngại vật mới gặp nhau, sẽ đụng mặt ở khu lửa. Nghiêm Cẩn ngẩng đầu lên nhìn, mấy bạn học đang thương lượng làm như thế nào, cậu quyết định nhanh chóng dứt khoát, trước tiên đem loài người phân ra: “Đừng thảo luận như vậy nữa, Mẫn Lệ, A Hạo, Tề Phi, Lam Băng, Đái Tuấn, các cậu đến bên kia trước, bọn họ có tâm ngữ giả, sẽ biết mọi người đang nghĩ gì, chúng ta phân ra thành hai tổ thương lượng, không thể để bọn họ biết được hết tất cả.
Mẫn Lệ và Âm Phàm Hạo nghe thấy lời này có lý, bèn đưa ba người còn lại đến một bên, tự tổ hợp thành một tổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-hoc-yeu-duong-cua-tieu-ma-vuong/2217198/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.