Nghiêm Cẩn quay ngoắt đầu lại, lườm Mai Khôi, hai tay vô cùng nhanh nhẹn kéo chiếc quần lên. Mai Khôi vẫn đang nhìn chằm chằm vào vị trí mông cậu, Nghiêm Cẩn không dám nổi khùng, dù gì vừa rồi mới bị bố ấn xuống một trận, có muốn giận dỗi hơn nữa cậu cũng phải đè nén. Nhưng Mai Khôi đã lên tiếng, cô bé đi đến gần cậu, cất giọng nhỏ nhẹ: “Anh ơi, anh đau không?”.
Nghiêm Cẩn cắn răng, không nói gì, trong lòng nghĩ: Vờ vĩnh, chẳng phải bởi vì mày nên tao mới bị đánh sao?
Mai Khôi vẫn còn muốn nói gì đó, thì cửa phòng của hai vợ chồng Nghiêm Lạc bỗng mở ra. Nghiêm Lạc và Tiểu Tiểu đi ra ngoài, nhìn thấy hai đứa trẻ đều ở phòng khách, Tiểu Tiểu có vẻ kinh ngạc, đi đến hỏi: “Mai Khôi làm sao vậy? Muốn đi vệ sinh phải không?”.
Mai Khôi lắc lắc đầu, duỗi tay ra nắm lấy tay Nghiêm Cẩn, nói với Tiểu Tiểu: “Cô ơi, anh bị đau”.
Tiểu Tiểu hiểu rồi, cô xoa xoa đầu Nghiêm Cẩn, lại xoa xoa đầu Mai Khôi: “Anh không sao, Mai Khôi quay về phòng ngủ trước đi nhé. Ngày mai cùng anh đến trường mẫu giáo”.
Nghiêm Cẩn bị Mai Khôi kéo tay vô cùng mất tự nhiên, nhưng trước mặt Nghiêm Lạc và Tiểu Tiểu, cậu cũng không dám giằng co. Mai Khôi nhìn cậu, lại nói với Tiểu Tiểu: “Vậy anh cũng ngủ thôi”.
“Đúng, hai đứa đều cần ngủ sớm một chút, ngày mai phải cùng đi học.”
Mai Khôi nở nụ cười, ngoan ngoãn để Tiểu Tiểu dắt tay quay về phòng đi ngủ. Nghiêm Cẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bai-hoc-yeu-duong-cua-tieu-ma-vuong/2217175/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.