“Ai nha! Tiểu An An, đồng học (bạn cùng trường, lớp..) của con làm sao….làm sao trên người toàn thương tích vậy a!”
“Mẹ, không phải đã nói với mẹ là không nên ở trước mặt người khác gọi con như vậy sao.” Huống Hoàn An nhỏ giọng nói, quay đầu lại nhìn ta đang bất động trước cửa, một tay kéo ta vào.
Tiểu An An??? Bả vai ta không nhịn được mà run lên, Huống Hoàn An nhận ra điều này, tức giận trừng ta một cái, quăng hai cái dẹp trong nhà đến chân ta. “Đổi xong rồi thì lên đây.” Hắn nói, đổi dép rồi đi lên cầu thang gỗ.
“Mau dẫn đồng học của con lên phòng thoa thuốc, mẹ đang chuẩn bị điểm tâm rồi, đợi lát nữa bưng lên cho mấy đứa ăn.” Mẹ Huống nói. Nhìn kĩ, nhi tử của nàng và nàng rất giống nhau.
“Nhớ đừng nấu quá ngọt.”
“Mẹ nấu đâu có ngọt lắm? Em trai của con rõ ràng rất thích mà, chỉ có con sợ ngọt thôi.” Nàng vừa nói vừa nhìn về phía ta, “Còn cháu? Có ghét ăn ngọt không?”
“Ách……Không.”
Nữ nhân này bốn mươi tuổi sao, nhưng nói chuyện vẫn nũng nịu, ôn nhu mềm điều, hại ta nhất thời không biết làm thế nào để ứng đối với nàng. Rõ ràng trên người ta không phải đồng phục trường Hiệp Giương nhưng nàng vẫn hoàn toàn không nghi ngờ ta không phải đồng học với con nàng.
Đồng bạn của Huống Hoàn An ta cũng đã nhìn qua, thật sự có người có loại “khí chất” này của ta…
Xem ra thần kinh không ổn định là có di truyền, tỷ như cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bad-boy/2047949/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.