Chương trước
Chương sau
Anh dắt cô đến một nơi vô cùng ồn ào, náo nhiệt

" Anh nói một chỗ rất thú vị...là quán bar này sao ? "

" Ừ "

Bình thường cô cũng không có hứng thú đến mấy chỗ như vầy, nhưng thi thoảng vẫn có cùng Gia Linh với Khả Vi đến để uống rượu trò chuyện

" Được, vào thôi "

Bọn họ tìm một bàn trống vừa uống vừa ngồi nói chuyện với nhau, anh khá bất ngờ với tửu lượng của cô

" Em uống cũng được lắm "

" Cũng tạm, có lẽ rượu này không mạnh lắm "

Gia Khang bật cười

" Rượu này không đủ mạnh sao ? "

" Lúc em còn nhỏ ba thường xuyên đi gặp đối tác rồi được tặng không ít rượu. Cảm thấy tò mò nên em lén giấu vài chai để thử, sau đó em phát hiện việc uống rượu cũng khá thú vị, sau khi uống liền ngủ rất ngon. "

Không ngờ tiểu thư Đào Thị lại có thói quen này

" Chúng ta ra đó đi "

Anh chỉ tay về phía đám người đang nhảy nhót trên dòng nhạc xập xình và ánh đèn màu vô cùng sôi động

" Thôi đi, ngoài đó đông lắm "

Anh đứng dậy kéo tay cô

" Không sao đâu "

Bọn họ đùa giỡn lắc lư giữa đám đông đó. Bỗng nhiên Đào Phương Nghi bị một người đụng trúng nên ngã nhào vào lòng anh. Cô gái đụng trúng cô liền cuối đầu xin lỗi rồi bỏ đi.

Gia Khang đỡ lấy cô, mặt của Phương Nghi đập thẳng vào lồng ngực anh. Thâm tâm cô gào thét " Săn chắc thật "

Sau đó cô đẩy anh ra, mặt cô đỏ ửng. Vội sờ tay lên mặt, hai má của cô bây giờ thật nóng nhưng chắc chắn không phải do tác dụng của rượu.

Mặc dù tiếng nhạc ở đây rất lớn nhưng Đào Phương Nghi có thể nghe rõ được nhịp đập của trái tim mình.

" Em không sao chứ ? "

" Em không sao, chỉ là thấy hơi mệt. Chúng ta về đi "

Không được rồi, cô phải cố gắng bình tĩnh lại

" Được, vậy chúng ta về "

Hai người xuống hầm để lấy xe, trong đầu Phương Nghi cứ lặp đi lặp lại hình ảnh lúc nãy, đầu cô sắp nổ tung rồi.

La Gia Khang thấy cô ngồi im lặng không nói gì, anh choàng tay qua định thắt dây an toàn lại giúp cô. Bỗng nhiên Phương Nghi xoay người vô tình ánh mắt hai người đập vào nhau ở khoảng cách rất gần.



Trong đầu cô lại hiện lên khoảnh khác lúc nãy tựa đầu vào ngực anh. Càng lúc La Gia Khang càng tiến sát lại gần cô, không biết có phải là do men rượu trong người hay không mà Đào Phương Nghi bỗng nhiên chủ động tiến đến hôn anh. La Gia Khang bắt được thời cơ một tay ôm lấy cổ một tay vuốt ve mái tóc của cô. Đôi môi mềm mại khơi gợi dục vọng trong anh, động tác của anh ngày một mạnh bạo, Phương Nghi cảm giác đôi môi như bị xâu xé đến đau buốt. Anh bắt đầu luồn lách chiếc lưỡi vào bên trong khoang miệng của cô khiến cho Phương Nghi vô cùng sợ hãi, cô cảm thấy mọi chuyện có vẻ đã đi khá xa rồi. Cô dùng hết sức lực để đẩy anh ra

" Dừng lại đi "

" Làm sao vậy ? "

" Em muốn về nhà "

Cũng may cô đủ tỉnh táo nếu không chẳng biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.

Gia Khang lái xe đưa cô về nhà, trong suốt quá trình đó hai người cũng không nói chuyện gì với nhau cả.

Về đến nhà Đào Phương Nghi vội vàng chào tạm biệt anh rồi nhanh chóng vào trong.

Vào đến nhà lại bắt gặp ông anh hai đang chơi game

" Sao giờ mới chịu về ? Nè chạy vội vậy làm gì ? "

Không thèm trả lời câu hỏi của Đào Duy Anh cô nhanh chân chạy vào phòng rồi khóa cửa lại. Chạy ngay vào phòng tắm dội một gáo nước lạnh cho tỉnh táo

Cô vỗ vào mặt mình thật mạnh

" Đào Phương Nghi à, lúc nãy mày vừa làm gì vậy ? "

" Sao mình lại chủ động hôn đàn anh chứ ? Hình như mình thích Gia Khang rồi "

" Đàn anh chắc cũng thích mình nhỉ nếu không cũng không phản ứng như vậy ? "

Cô vò đầu bứt tai

" Kĩ thuật hôn của Gia Khang giỏi thật, lúc nãy mình...thật là mất mặt cứ lơ ngơ như con ngốc vậy "

Phương Nghi bước đến nằm xuống giường, kéo chăn trùm ngang mặt.

" Cái quan trọng bây giờ là ngày mai ở trường mình làm sao đối diện với anh ấy ? Ngại chết được. "

Cô cố gắng suy nghĩ một lát nhưng cũng không thể tìm được cách gì

" Bây giờ trước mắt mình tạm thời lánh mặt đàn anh đã, đợi đến khi chuyện này lắng xuống rồi tính sau "

" Biết vậy lúc nãy không uống nhiều rượu. "

...

Về phần La Gia Khang, sau khi lái xe đưa cô về nhà thì anh trở lại quán bar.

" Ey, anh Khang đến rồi kìa "

Đám người Anh Kiệt, Minh Tuấn, Đức Thành vẫn luôn ở đây để xem trò hay.

Gia Khang bước đến ngồi xuống bàn cầm ly rượu nốc một hơi.

Minh Tuấn trêu đùa anh

" Rõ ràng là mỡ treo miệng mèo nhưng mèo lại không ăn được mỡ "



Mọi người bật cười chỉ có anh là vô cùng tức tối

Đức thành nói

" Nghĩ kĩ thì thấy Đào Phương Nghi cứng thật, anh Khang đã làm tới nước này mà cô ta vẫn chưa chịu đổ "

Cái khiến La Gia Khang tức giận là cô khơi gợi lên dục vọng của anh và cũng chính cô là người dập tắt nó.

Anh giơ tay ra

" Thuốc "

Đức Thành hiểu ý liền lấy bao thuốc lá đưa cho anh. Gia Khang mở ra lấy điếu thuốc hút để giải tỏa tâm trạng.

" Đã hơn một tháng rồi, nếu mày còn không thành công dụ dỗ được Đào Phương Nghi lên giường thì mày sẽ trở thành thằng ăn bám thật đó "

Sở Anh Kiệt vô cùng hả dạ, hắn thật sự mong chờ đến ngày La Gia Khang mất hết mặt mũi

" Mày im đi, còn chưa hết thời hạn thì mày đừng đắc ý "

" Anh Khang bớt nóng, chuyện gì từ từ giải quyết "

Minh Tuấn vỗ tay vài cái thì vài cô gái xinh đẹp thân hình nóng bỏng hở trước hở sau xuất hiện ngồi bên cạnh bọn họ.

" Toàn là đồ tốt cả, cho anh Khang chọn trước "

Gia Khang lướt nhìn bọn họ một lượt rồi tùy tiện chọn một cô gái vẻ mặt có phần ngây thơ nhưng body chết người.

Cô gái đó bước đến ngồi lên đùi anh nhưng Gia Khang lại khó chịu đẩy cô ta xuống làm anh em trong nhóm vô cùng bất ngờ.

" Anh Khang hôm nay sao nóng tính vậy ? "

Anh chìa tay ra

" Chìa khóa "

" Chìa khóa ? "

Anh khó chịu lặp lại một lần nữa

" Chìa khóa phòng "

Đức Thanh mỉm cười như hiểu rõ mọi chuyện liền lấy chìa khóa trong túi ra đưa cho anh.

" Gấp vậy sao ? "

" Phí lời "

Nói rồi anh kéo cô gái lúc nãy đi khỏi, Đức Thành và Minh Tuấn nói vọng theo

" Chơi vui vẻ "

" Anh Khang chú ý sức khỏe đó "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.