Năm đầu tiên đất nước thái bình, Thành Đô, ngoại ô. 
“Khách quan, mì thịt dưa chua của ngài có rồi đây!” Tiểu nhị nhanh nhẹn đặt bát mì nóng hổi xuống trước mặt nàng, vắt cái khăn lên vai theo thói quen rồi nói với tiểu hòa thượng ngồi bên cạnh nàng, “Tiểu sư phụ, mì chay của đệ phải chờ thêm một lát hi hi.” 
Ngửi bát mì thơm phức trước mặt, nàng hớn hở nói: “Ngửi mùi thôi là thấy ngon rồi, nghe nói ẩm thực của nước Thục rất ngon, ngay cả một bát mì bé xíu cũng không làm người ta thất vọng.” Nàng gắp mì lên thổi, ống tay áo trượt xống để lộ sợ dây đỏ buộc quanh cổ tay, chiếc chuông màu vàng nhỏ xíu được treo trên sợi dây treo trông càng nổi bật và đáng yêu bởi làn da trắng muốt, song bất kể động tác của nàng mạnh mẽ bao nhiêu, chiếc chuông vàng vẫn không hề phát ra tiếng động. 
Tiếng sụp soạt vang lên, bát mì trôi xuống bụng, nàng thỏa mãn hít vào một hơi, giơ ngón tay cái lên với tiểu nhị. 
“Khách quan thích thì tốt quá.” Được khen ngợi, tiểu nhị hết sức vui mừng, không dằn được lòng mà nhìn nàng thêm mấy lần. Đó là một cô bé rất xinh đẹp, khoảng mười bốn mười lăm tuổi, đôi mắt hạnh long lanh sáng như sao, cười lên tạo thành hai đường cong cong, cộng thêm hai má lúm lanh lợi nên khi nàng cười, không cần ăn gì cũng thấy ngọt. Cách ăn mặc của nàng cũng rất đẹp, áo đỏ quần đỏ trông vui tươi như bức tranh ngày tết, bên hông buộc một cái túi màu đen, trông không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho/148823/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.