Khi Ti Cuồng Lan quay về, trên người mang theo sự mỏi mệt hờ hững, trong tay còn là Trịnh Vũ Lương vẫn đang hôn mê bất tỉnh, thì Ti Tĩnh Uyên lại vô cùng yên lặng, không ầm ĩ, cũng không quá mức kích động, chỉ ôm chặt hắn một cái, nói: “Về là tốt rồi.”
Chưa đợi Đào Yêu mở miệng, hắn đã chủ động nói: “Lúc sắp rời đi, hắn nói với ta, hôm đó hắn vốn không có sát ý, chỉ là khi Bạch thiếu gia gặp hắn thì đã chẳng còn nhớ hắn là ai nữa, chỉ tưởng là quan Giám Trấn đến chúc mừng, một quan nhỏ chẳng đáng để tâm, nên chỉ gật đầu cho có.”
Đào Yêu ngẩn người: “Chỉ vì bị lạnh nhạt nên mới…”
“Không phải.” Ti Cuồng Lan lắc đầu: “Hắn đuổi theo, nói với đối phương rằng, nếu Bạch Đường còn sống, hôm nay chắc chắn sẽ rất vui, hắn thích rộn ràng.”
Ánh mắt Ti Cuồng Lan lạnh xuống: “Nhưng Bạch thiếu gia lại hỏi: Bạch Đường là ai?”
Một hố to mới lại xuất hiện trên cát do Liễu Công Tử đập ra. Dù không có mặt ở hiện trường, nhưng ai nấy đều phẫn nộ.
“Chỉ bốn chữ đó, toàn bộ lý trí của hắn đã sụp đổ.” Ti Cuồng Lan nghiến răng: “Hắn còn nói với ta, trên đài cao, hắn đã nói với Bạch thiếu gia đang run rẩy rằng: ‘Bạch Đường không biết các ngươi đang bắt nạt hắn, hắn chỉ thấy có người để ý tới hắn, nên rất vui vẻ.’”
Nước mắt Ma Nha lại tuôn ra.
Đào Yêu siết chặt nắm tay, chẳng muốn nói thêm một lời nào nữa.
“Đáng chết.” Ánh mắt Ti Tĩnh Uyên chưa bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-5-sa-la-song-thu/3914553/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.