“Sao ngươi có thể làm ra chuyện như vậy chứ?
Nếu không phải vì ngươi, sao lại gặp phải tai họa này?
Là lỗi của ngươi!
Là lỗi của ngươi!”
“Hử?! Các ngươi đang nói gì thế?
Ta không sai, sai là các ngươi.
Những thứ các ngươi lấy đi từ ta, đều phải trả lại cho ta.”
Nghe đến mức đầu óc như muốn nổ tung.
Ai? Là ai cứ thì thầm bên tai nàng những lời lộn xộn hỗn loạn, lặp đi lặp lại, âm thanh sắc nhọn như dao cứa lên sắt thép, vừa phiền vừa đau, từ ngực đến lưng đều đau nhức.
Còn có cái gì cứ lượn qua lượn lại trước mắt, nóng hổi lộn xộn, bóng dáng chập chờn trông đến ghét.
Nàng muốn mở mắt, nhưng bị sức nặng vô hình đè chặt, cơ thể như bị đông cứng lại, làm cách nào cũng không nhúc nhích được.
Mãi đến khi một cái bạt tai vỗ lên mặt nàng, chẳng hề thương hoa tiếc ngọc chút nào, mới khiến nàng hít sâu một hơi, cũng nhờ đó mà toàn bộ sức mạnh đang đè ép mới bị phá giải.
Nàng đột ngột mở mắt, gương mặt của Ti Cuồng Lan ở ngay trước mắt, hắn mặt không cảm xúc nói: “Đánh mười cái mới tỉnh, đúng là mặt dày thật.”
Đào Yêu chớp chớp mắt, lập tức ngồi bật dậy, may mà Ti Cuồng Lan tránh nhanh, nếu không hai cái đầu nhất định đã đập vào nhau rồi.
“Gặp ma rồi, sao ngươi lại ở đây…” Nàng vừa lẩm bẩm vừa cố nhịn cơn đau do vặn cổ quá nhanh, xác định bản thân đang ở một nơi mà chỉ liếc mắt nhìn không thể thấy hết được chiều cao lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-5-sa-la-song-thu/3914547/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.