3.
Liễu Công Tử mồm quạ, nói gì trúng nấy.
Đồ ăn ở Nhân giới thật kỳ quặc, hôm trước uống bao nhiêu rượu vẫn ngủ thẳng giấc tới sáng, vậy mà vừa húp canh lại gặp chuyện…
Đào Yêu chui ra khỏi chăn, dụi mắt mãi không mở nổi, ngây người một lát mới dần tỉnh táo lại. Bên ngoài, lửa vẫn cháy bập bùng, ánh lửa chiếu lên vải lều trắng toát khiến người ta thấy an tâm. Nàng lắc đầu, mơ màng chui ra ngoài.
Tiếng ngáy vang trời từ lều bên cạnh vọng tới, chắc bọn người kia đang ngủ say như chết.
Trước ba đống lửa, Tiểu Xuyên mặc thêm áo khoác dày, ngồi xếp bằng, một tay chống cằm, một tay cầm cây sắt ngắn có thể làm vũ khí, đầu gật gù như gà mổ thóc. Bên cạnh, Ti Cuồng Lan đang rót nước nóng từ ấm trên lửa vào ly, trong không khí khô hanh thoang thoảng mùi trà.
Quả nhiên hắn lại không ngủ…
Cũng phải, hắn không tin vào cây sắt của Tiểu Xuyên, đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào, hắn chỉ tin chính mình.
Nghe thấy động tĩnh, Ti Cuồng Lan không quay đầu, cũng chẳng nói gì. Đào Yêu cũng chẳng bận tâm đến hắn, rón rén đi về phía sau lều, định nhanh chóng tìm chỗ “giải quyết nhu cầu cấp bách”.
Đi mấy chục bước, ánh lửa đã chiếu không tới nữa, nàng vẫn chưa hài lòng, lại bước thêm vài chục bước nữa, xuống một vùng trũng được bao quanh bốn phía, lúc này mới yên tâm. Vừa hay ở đó có một gốc cây khô đổ từ bao giờ không rõ, nàng chen mình vào khe giữa thân cây và vách đá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-5-sa-la-song-thu/3914522/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.