🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

2.

“Ngươi sẽ hối hận đấy.”

“Ta đi đây.”

Hôm nàng rời đi, tuyết rơi trên đỉnh bắc của núi Thường.

Từ sau trận thiên hỏa năm ấy, nơi nàng sinh ra trở nên khô hạn vô cùng. Mấy trăm năm không có lấy một cơn mưa là chuyện thường, mùa đông nóng nực chẳng khác gì mùa hè. Đừng nói tuyết, ngay cả gió lạnh cũng không được cảm nhận. Những bậc tổ tiên sống sót sau thiên hỏa cũng vì thế mà dần dần mất đi sinh mạng. Họ là Yêu quái, đúng vậy, nhưng về bản chất vẫn chỉ là một bụi cỏ, không có nước thì rất khó sống.

May thay vẫn còn một phần sống sót, dù số lượng ít hơn rất nhiều, chí ít cũng chưa đến mức diệt tộc.

Gần trăm năm nay, thời tiết đỡ hơn đôi chút, ít ra cách ba ngày năm bữa lại có mưa, năm nay thậm chí còn có tuyết. Cuộc sống gian khổ không kéo dài mãi, là chuyện đáng để ăn mừng.

Lũ nhỏ chưa rơi xuống đất lần đầu được thấy tuyết, chúng phấn khích đung đưa thân thể cách mặt đất ba thước, ríu rít ồn ào không ngớt. Kẻ đã rơi xuống hóa thành hình người cũng phấn khởi không kém, bởi hôm nay là ngày trọng đại nhất trong đời bọn họ, thậm chí có thể gọi là bước ngoặt lớn nhất trong “Yêu sinh”, Thiên giới và bọn người ở Côn Luân ghi chép rất nghiêm ngặt về giai đoạn trưởng thành của bọn họ. Chỉ cần có Yêu mới rơi xuống đất, lập tức sẽ có tiên quan mang sổ ghi chép dùng thần thái nghiêm túc, từ trên cao nhìn xuống, xuất hiện trước mặt họ.

Họ là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-5-sa-la-song-thu/3914492/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.