2.
Quả nhiên, Bính Bính vượt trội hơn người dạy nó nhiều, ít nhất trong khoản phân biệt phương hướng thì giỏi hơn nàng cả trăm lần.
Không xa đó, có một thị trấn nhỏ nằm lọt thỏm giữa vùng trũng rộng lớn. Con suối nhỏ bắt nguồn từ núi tuyết uốn lượn chảy quanh, hai bên bờ là thảm cỏ xanh mướt trải dài không dứt, đầy sức sống. Một đàn cừu đang thong dong gặm cỏ, không hề vội vàng. Những đóa hoa dại không rõ tên chen chúc giữa khe đá, cố gắng nở rộ rực rỡ như thể muốn chứng minh với thế gian rằng: “Chúng ta là điều đẹp đẽ nhất nơi đây.” Sức sống đặc trưng của mùa hè hiện rõ mồn một trên thân chúng. So với trấn Phụng Vĩ, thì trấn Long Vỹ dường như được ông trời ưu ái hơn nhiều, nó giống như một viên minh châu lấp lánh giữa sa mạc hoang vu.
Nhưng giờ đây, viên minh châu ấy lại có tì vết.
Ngoài bầu trời u ám mù mịt kéo dài ba ngày không dứt và cơn gió cát lúc nổi lúc lặng khiến lòng người ngao ngán, thì mùi thơm tươi mát vốn có của hoa cỏ và đất ẩm nơi đây cũng đã bị phá hỏng hoàn toàn, làn không khí ấy trộn lẫn đủ thứ mùi kỳ quái: mùi thuốc hỗn độn, khói nhang đèn giấy tiền, cả mùi mồ hôi như cả năm không tắm… tất cả quyện vào nhau, nồng đến nỗi khiến người ta muốn hắt hơi ngay khi bước tới.
Người dân cả trấn Long Vỹ dường như đều tập trung ở cổng thành. Còn chưa kịp bước đến gần, Đào Yêu đã nghe thấy tiếng ồn ào vang dội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-5-sa-la-song-thu/3914487/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.