Bách Yêu Phổ 4 
Tác giả: Sa La Song Thọ 
Dịch: Quá Khứ Chậm Rãi 
Phần 4: Nhân Diện 
Tiết tử 
Yêu quái này, e là không chữa được nữa rồi. 
Chương 15 
Mười năm trước. 
Đông chí, đêm khuya. 
Tuyết vừa mới bắt đầu rơi xuống, ngõ hẻm hẻo lánh bị cơn gió lạnh chôn vùi, không nghe được một chút động tĩnh, ngay cả con mèo hoang thường ngày đi ngang cũng không thấy đâu. 
Từ xa, có tiếng bước chân nặng nề bước đến phá vỡ sự im lặng của đêm lạnh. 
Cánh cửa y quán đóng chặt trong ngõ bị gõ ầm ầm, đây là y quán của một lang trung già tóc đã bạc phơ. 
Một người bọc mình thật chặt trong một tấm vải, không để lộ mặt, cũng không biết là nam hay nữ, dáng người thấp bé, trong ngực ôm một đứa nhỏ tầm một hai tuổi, dáng vẻ như đã kiệt sức, một bàn tay khác run rẩy đưa tay lên gõ cửa y quán. 
Có lẽ là lão nhân gia ngủ say quá, một lúc lâu bên trong y quán mới sáng đèn. Lão lang trung vừa ngáp liên tục vừa mặc quần áo, mệt mỏi nói với bên ngoài: "Ra rồi, đừng gõ cửa nữa." 
Là một lang trung, chuyện nửa đêm bị đánh thức cũng chỉ là chuyện bình thường, thế nhưng thời tiết hôm nay rất lạnh, phải chui từ trong chăn ấm ra thực sự không dễ chịu chút nào, nhưng cũng không thể giả chết, chỉ có thể thở dài đứng dậy mà thôi. 
Vừa mở cửa ra cơn gió lạnh đã phả tới trước mặt, lão lang trung hắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-4/2500328/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.