Bách yêu phổ 3 
Tác giả: Sa La Song Thọ 
Tiết tử 
"Quá khứ là quá khứ của người khác, nó ở lại là được rồi" 
*** 
Những bông hoa tuyết chầm chậm rơi xuống giữa mùa đông, thích hợp nhất là ngồi hâm rượu thưởng mai, cùng nói hết những chuyện lãng mạn trong thiên hạ; Mà dưới vùng trời u ám kết thành băng này, khi cả bầu trời ngập tràn tuyết chỉ còn thừa lại những con sóng bị nuốt chửng, thì chuyện thích hợp để làm nhất, chính là lấy tính mạng của kẻ thù. 
Đào Yêu bất quá chỉ đứng ở sông Cẩm Lân có chốc lát, thế mà cả đầu nàng đã toàn tuyết trắng, đến lông mày cũng không tránh khỏi kết cục đo, nếu nàng còn đứng yên không động đậy thêm lát nữa chắc có lẽ sẽ biến thành một người tuyết mất. 
Thời tiết thế này, muốn động đậy da miệng còn khó. 
Thế mà lại có hai kẻ không ngơi không nghỉ, một người ở dưới sông, một người ở trên bờ, cãi nhau. 
"Ta nghe thấy tiếng chuông vàng vang lên rồi, ngươi muốn giết ta sao!" Trên mặt sông đã kết thành băng, yêu quái Độn Ngư tròn trịa mập mạp đang đứng trước một tảng băng đã gần nứt ta, ngẩng đầu nhìn Đào Yêu đang đứng trên bờ, mặc dù sợ thật, nhưng mà một chút dũng khí giãy dụa trước khi chết thì nó vẫn còn. 
"Nếu như đã biết được lại lịch của ta rồi, còn không mau mau lên bờ nhận sai chịu chết." Đào Yêu tức giận nói, ánh mắt lén lút nhìn xuống dưới chân, đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-3/2499847/chuong-12.html