Bách yêu phổ 3 
Nam tử vẫn đứng nguyên tại chỗ, không đi về phía trước cũng không rời đi, chỉ nhìn vào cây gậy đồng không biết từ khi nào đã quay về lại trên tay hắn, lại nhìn vào đống đổ này kia, lắc đầu: "Vẫn là lần đầu nhìn thấy có ngươi tự đào đất chôn mình như thế." 
Hắn cảm thấy nàng hơn nửa là chết rồi, cho dù là một ngôi nhà cũ, cũng là một ngôi nhà cũ thực sự, đến mái ngói xà nhà gì cũng đều bị sập xuống cả thế này, trọng lượng thế nào cũng nặng hơn cái đầu lâu kia. 
Vạn nhất như nàng mạng lớn không chết, vậy hắn có nên giang hồ tương cứu đào nàng ta lên không nhỉ? 
Bỏ đi, a đầu này tính tình cổ quái, nếu như đã dám tìm hắn quyết đấu thì hẳn cũng sẽ có bản lĩnh bò ra ngoài thời. Đó là nếu như nàng ta còn sống! 
Hắn đang muốn rời đi, thì trong đống đổ nát đột nhiên có động tĩnh, âm thanh kỳ quái vang lên, một cánh tay từ trong đám gạch ngói vươn lên, sau đó là một cái đầu toàn bụi, Đào Yêu vừa nhả đất trong miệng ra bừa hét lên với hắn: "Nhanh nhanh nhanh kéo ta một tay! Ta hình như bị kẹt mất rồi! Phù phù phù!" 
Hắn lúc này đây cuối cùng đã hiểu được cảm giác của người bình thường khi gặp phải quỷ rồi, là ngươi không mời mà đến, là ngươi yêu cầu vô lý, là ngươi tự nhảy lên nóc nhà, bây giờ lại còn muốn hắn ra tay cứu giúp? 
"Nhưng lúc nãy ngươi ra rõ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-3/2499807/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.