《Bách yêu phổ 2》
Đào Yêu không nói gì, liều mạng ngáp một cái, sau đó nước mắt chảy ra. Nàng lấy một ngón tay chấm một giọt nước mắt, ấn vào mắt của Ti Tĩnh Uyên, chấm một giọt nữa ấn vào mắt của Miêu quản gia, nói: "Nhìn lại đi."
Rất nhanh, Ti Tĩnh Uyên và Miêu quản gia đều biến sắc.
Sau đó, Ti Tĩnh Uyên dui dụi mắt, chỉ vào Tháp Xung Tiêu nói: "Những thứ đó đều là yêu quái sao?"
"Không chỉ thế, còn có sơn tinh võng lượng(yêu quái từ trong gỗ đá),tử linh các thứ, nói chung là lộn xộn ngổn ngang." Đào Yêu bĩu môi: "Đá Âm Quỷ đại khái là thứ hấp dẫn mấy thứ quái quỷ này đến đây. Khí tức mà khối đá này tản ra đối với nhân loại và chim thú thì là một loại độc không mùi không vị, nhưng đối với những yêu quái tinh quái thấp hèn này thì là sự hấp dẫn lớn nhất, cũng giống như người đói lại được ngửi thấy mùi thịt vậy, sau đó liều mạng muốn tìm miếng thịt đó mà nuốt. Người bị hại chết càng nhiều, thì đá Âm Quỷ sẽ càng thơm."
Tầm mắt nàng rơi trên mặt đất, một bức tường đen cao gần bốn năm trăm mét vây quanh Tháp Xung Tiêu, trên tường không có bất cứ một vật trang trí nào dư thừa, chỉ có các loại kinh văn được khắc rất ngay ngắn, một cánh cửa màu đen nằm đối diện bức tường, hoàn toàn không khóa.
Nàng đi về phía cửa lớn, trong lòng nghĩ lần này sợ là lỗ vốn rồi. Thục Hồ lại không phải là yêu quái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-2/3698485/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.