《Bách yêu phổ 2》
Gió lạnh lùa vào khung cửa sổ, kèm theo tiếng trống canh lanh lảnh.
"Đệ đệ ngươi đi đâu rồi, vết thương của ngươi cũng từ nơi đó mà có sao." Đào Yêu nhìn vết thương trên bụng Thục Hồ: "Đồng tộc truy sát ngươi hẳn là không cần dùng vũ khí, Thục Hồ các ngươi đánh nhau thì chỉ dùng sức cắn chết giẫm chết hay đụng chết thôi, nhưng vết thương trên người ngươi rõ ràng là do tên bắn. Trước đó ngươi không nói rõ ràng, bây giờ xem ra, kẻ làm ngươi bị thương hoàn toàn không phải là đồng tộc nhỉ. Còn có đệ đệ ngươi, nghe có vẻ như bản lĩnh rất lớn, nhưng đã là một yêu quái như thế thì cần gì gọi ta đến cứu mạng."
Nó chật vật đứng dậy: "Đào Yêu đại nhân, ngài đã ở kinh thành này, há có từng nghe thấy tên Tháp Xung Tiêu chưa."
"Tháp Xung Tiêu" Đào Yêu nhớ lại: "Không chỉ từng nghe mà còn từng thấy rồi, là tòa tháp ở bờ sông Ngũ Trượng chứ gì, hình như là tòa tháp cao nhất kinh thành thì phải, chín tầng trăm trượng, nghe nói trên đỉnh tháp đó có thể nhìn thấy toàn bộ phong cảnh của đế đô. Bất quá chưa có người nào từng đi vào, bình thường bận quá, cũng không rảnh để đến đó xem thử."
"Nó lúc này đang ở trong Tháp Xung Tiêu." Nó lảo đảo đi ra ngoài nhà kho.
"Đứng lại." Đào Yêu gọi nó lại: "Ngươi như thế này, đến trời sáng có khi cũng chưa tới được Tháp Xung Tiêu đâu."
Dứt lời, Đào Yêu quay đầu hét ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-2/3698483/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.