《Bách yêu phổ 2》
Nhưng cuối mùa hạ năm nay, tàng thư các lại bị hủy mất rồi, một đêm sấm sét kinh hoàng, không may lại đánh trúng tàng thư các, gây nên một trận hoả hoạn lớn, dù cho mọi người có tích cực ứng cứu như thế nào thì cũng không thể vãn hồi lại được.
Hắn sợ toát mồ hôi, đêm đó hắn và nàng vừa hay đi đến quán rượu, gặp phải mưa lớn sấm chớp nên chưa quay về, đưa cho ông chủ thêm mấy văn tiền, để ông ta đồng ý cho hai người họ ở lại quán rượu đến khi mưa dứt.
Nàng lại không cho là như thế, nói: "Có gì mà may mắn chứ, cho dù ngươi và ta có ở tàng kinh cách thì ta cũng không để ngươi bị sét đánh chết được."
Nhưng hắn vẫn cảm thấy rất hoảng sợ, cảm thán hai chữ sống chết sao mà vô thường tạm bợ, vì thế hắn quyết định kết thúc hành trình quay về quê hương tìm một công việc làm ăn lâu dài, trải qua những tháng ngày an ổn.
Nàng cũng muốn cùng hắn quay về, và tất nhiên không cho phép hắn nói không.
Ban đầu hắn cũng cảm thấy rất khó xử, tuy nàng là yêu quái nhưng dù gì cũng đang trong hình dáng của một cô nương, đi theo một nam nhân như hắn về nhà, sợ là không tiện. Nhưng những ngày ở chung này, hình như giữa họ lại sinh ra một cảm giác thân thiết, đã nhìn quen hình dáng của nàng bây giờ, cũng quên mất nàng là một yêu quái, cảm thấy bỏ mặc nàng một mình để rời đi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-2/3698393/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.