《Bách yêu phổ》
"Được." Nàng quay người muốn đi, nhưng vừa nhấc chân lại dợm quay đầu: "Ngài cũng nên bôi thuốc cho ngón tay đi."
Hắn cau mày: "Không sao cả. Đi nhanh."
"Được." Nàng hân hoan vui mừng chạy đi, có trời mới biết vì sao tâm tình nàng lại tốt như thế, có lẽ là bởi vì Ti Cuồng Lan cuối cùng cũng nói chuyện với nàng giống một người bình thường rồi chăng.
Mời đại phu đến rồi, thuốc cũng đã uống rồi, Ti Tĩnh Uyên quả thực cũng đã tỉnh lại rồi, nhưng Ti Cuồng Lan lại càng nhíu chặt mày hơn. Nhất là khi nhìn thấy gương mặt thẹn thùng của Ti Tĩnh Uyên nằm trong góc giường, sau đó liều mạng lấy hết chăn mền đắp một đống trên người, rồi tủi thân khóc hu hu, một nam nhân râu ria xồm xoàm đang khóc nhè như một đứa bé.
Từ sau khi Ti Tĩnh Uyên uống thuốc, Ti Cuồng Lan lập tức ra lệnh cho tất cả hạ nhân lui ra, chỉ để lại một Miêu quản gia và Đào Yêu.
"Ta không biết các ngươi là thần quái phương nào. Chi bằng một đao giết chết ta đi, đỡ cho sau này gặp phiền phức. Dù sao ta sinh ra cũng không thể yêu đương gì, chết đi cũng tính là sạch sẽ."
Ti Tĩnh Uyên khóc thút thít, giọng nói lại là của một thiếu nữ.
Nếu như không phải do ánh mắt của Ti Cuồng Lan quá đáng sợ, Đào Yêu sớm đã cười lăn ra đất rồi, nín cười thực sự rất khó chịu.
Miêu quản gia thì cười không nổi, cẩn trọng đứng bên cạnh Ti Cuồng Lan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-yeu-pho-2/3698367/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.