Trải qua một đêm Trung Thu vui vẻ, Hạo Phong mang hồi ức tươi đẹp ấy vào trong cả giấc ngủ. Cậu nguyện cầu dưới trăng rằng, chuyện đêm nay không phải là giấc mơ. Sáng mai thức dậy, mọi người vẫn sẽ vui cười niềm nở với cậu, không còn ghê sợ vết sẹo dữ tợn trên mặt cậu nữa.
Ước mong của Hạo Phong cuối cùng cũng trở thành hiện thực. Sáng hôm sau, bọn trẻ con quả nhiên thay đổi thái độ với cậu. Những đứa lần trước ăn hiếp cậu, trở nên thân thiện đến không ngờ.
Tên to con nhất bọn từng đầu têu quăng hết trứng và rau của cậu xuống đất, giờ đang đứng trước cửa nhà, tươi cười niềm nở:
"Ê, Mặt Sẹo, mày có muốn đi chơi với tụi tao không?"
Hạo Phong bị gọi là "Mặt Sẹo", ban đầu có chút không vui. Nhưng được rủ chơi cùng, cậu cũng nhắm mắt cho qua, gật đầu đồng ý.
"Tao là Thạch Đầu, mày phải gọi tao là Thạch Đầu đại ca."
Hạo Phong rụt rè gọi:
"Thạch Đầu đại ca."
Thạch Đầu cười khoái trá, rồi ngoắc tay ý bảo Hạo Phong đi cùng. Hạo Phong vui vẻ đi theo bọn trẻ ra khỏi nhà. Vừa bước ra sân, cậu mới chợt nhớ ra mình còn phải phụ giúp việc đồng án cho Lý ma ma, liền quay sang từ chối.
“Xin lỗi, mình không đi được…”
Bọn trẻ đang vô cùng hào hứng, thấy cậu từ chối, nụ cười tắt ngúm. Cô bé tên Tiểu Thanh lên tiếng hỏi:
“Tại sao?”
Hạo Phong cảm thấy vừa tiếc nuối, vừa áy náy, cúi mặt lí nhí nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-y-duoi-khom-quynh-hoa/2556122/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.