Trước đó vài ngày Hạo Phong có đi tìm Trương y sư cầu cứu. 
“Muốn không say thì nên ăn cơm no trước khi uống rượu. Ngoài ra ngài có thể uống một ít sữa tươi. Tuy nhiên...” 
“Tuy nhiên thế nào?” 
“Tửu lượng của ngài vốn không cao, muốn đánh bại Thuận vương, dùng mẹo dân gian này hoàn toàn vô hiệu.” 
Hạo Phong thất vọng thở dài: 
“Không còn cách nào sao?” 
“Vẫn còn một cách, thần sẽ cho điện hạ uống một loại thuốc, gọi là “Tửu bất túy nhân, nhân tự túy”. Nhưng cách này... sẽ khiến điện hạ chịu thiệt thòi.” 
“Thiệt thòi?” 
Lâm y sư ghé vào tai Hạo Phong nói nhỏ. Chàng vừa nghe xong, gương mặt đỏ bừng, rồi lúng túng đáp: 
“Ta... sẽ tự giải quyết, ông cứ mang thuốc tới đây. Nhớ là đừng để tứ ca biết.” 
Hồi tưởng vừa kết thúc, Kỳ Phong huơ tay qua lại trước mặt Hạo Phong hỏi: 
“Ông ấy có cách gì?” 
Hạo Phong ấp úng: 
“Ông ấy cho đệ một viên thuốc, uống trước một canh giờ, đảm bảo ngàn ly không say.” 
Kỳ Phong nghi hoặc, đưa tay sờ má chàng: 
“Sao lại đỏ mặt?” 
Hạo Phong né sang một bên: 
“Chắc là do trời nóng quá thôi.” 
“Đệ không giấu ta chuyện gì đó chứ?” 
“Huynh nghĩ giữa chúng ta còn có gì phải giấu giếm nhau sao?” 
Ngày thi đấu cuối cùng cũng đến. Thuận vương có vẻ rất tự tin, ngồi ngay ngắn trên bàn tiệc chờ Hạo Phong bước tới. 
“Đêm nay rượu không làm ta say ta tự say. Dung nhan mỹ lệ kia không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-y-duoi-khom-quynh-hoa/2556038/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.