Khung cửa sổ lấp lánh ánh nắng, tiếng chim hót líu lo ngoài sân. Cảnh vật bình yên như chưa hề xảy ra chuyện thương tâm đổ máu. Hạo Phong mở mắt ra, cũng là lúc Kỳ Phong từ bên ngoài bước vào. Chàng vừa thấy hắn liền hỏi:
"Mạc Tuyết... Thanh Thư... bọn họ sao rồi?”
“Thay vì lo cho người khác, đệ hãy nghĩ đến cảm nhận của ta có được không?”
Hạo Phong thấy vẻ mặt buồn bực của hắn, liền im lặng không hỏi thêm. Hai tay bấu chặt tấm chăn, sắc mặt nhợt nhạt bị nắng sớm chiếu vào như trở nên trong suốt.
Kỳ Phong thấy vẻ mặt buồn rầu của chàng, lại mềm lòng, thở dài nói:
“Vết thương của Mạc Tuyết tạm thời đã không còn nguy kịch. Còn việc giải cổ... Thanh Thư tình nguyện làm thuốc giải.”
Hạo Phong buông tiếng thở dài:
“Hai người bọn họ... chẳng lẽ phải định sẵn âm dương cách biệt sao?”
Kỳ Phong ngồi xuống bên giường, nắm lấy bàn tay chàng, an ủi:
“Con người ta sống chết có số. Đệ đừng quá thương tâm.”
“Trương y sư nói... không còn cách nào khác sao?”
Kỳ Phong không muốn nhìn thấy vẻ ủ dột trên gương mặt chàng, nhưng cuối cùng vẫn phải bất lực lắc đầu.
Chứng kiến một người còn sống phải chết dần chết mòn trong đau đớn là điều không ai mong muốn.
Hạo Phong hay bất cứ ai có mặt tại đây vào giờ phút này, nhìn Thanh Thư vì Mạc Tuyết mà tình nguyện cắt tay, cắt chân lấy máu đều hết sức đau lòng.
Ngày thứ nhất hắn đã tự mình hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-y-duoi-khom-quynh-hoa/2556009/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.