Hai ngày sau, cây cầu bị đứt đã được sửa xong. Cuối cùng mọi người đã có thể quay trở lại hoàng cung sau những tháng ngày lang bạt khắp Phong Quốc. Kỳ Phong cùng Hạo Phong vẫn cưỡi chung một con ngựa, mặc kệ ánh mắt đầy tò mò lẫn kinh ngạc của Vi Hàn.
Hắn đi bên cạnh Thạch Đầu, nhỏ giọng hỏi:
“Hai người đó có phải thân mật quá mức rồi không? Lần trước khi Hạo Phong trúng độc cũng vậy, Kỳ Phong hầu như dính chặt đệ ấy, lo lắng còn hơn cả tình nhân.”
Thạch Đầu thản nhiên đáp:
“Bọn họ huynh đệ tình thâm, nương tựa nhau từ nhỏ. Trang Quý Phi mặc dù là thân mẫu, nhưng còn không gần gũi với tứ điện hạ bằng thất điện hạ. Tình cảm của họ so với tình nhân, máu mủ ruột rà có khi còn sâu sắc hơn.”
Vi Hàn im lặng không hỏi nữa, ánh mắt phức tạp nhìn bóng lưng của hai người, không hiểu vì sao lại thở dài.
Hạo Phong vừa về tới nơi, như mọi lần, Tiểu Thanh chạy ào ra đón.
“Điện hạ! Ngài đi lâu quá trời, làm nô tỳ lo đến mất ăn mất ngủ.”
Hạo Phong cười nhẹ, đưa tay dí lên chóp mũi của nàng:
“Chỉ được cái dẻo miệng. Chẳng phải ta đi càng lâu, nàng càng có cơ hội gặp người kia càng nhiều sao?”
Tiểu Thanh phùng má:
“Còn nhắc tới người kia? Nếu không phải chàng ấy lừa nô tỳ, bảo là ngài ngày kia mới lên đường, dẫn nô tỳ ra ngoài đi săn thì nô tỳ đã không bỏ lỡ dịp đi cùng ngài rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-y-duoi-khom-quynh-hoa/2556006/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.