"Con vừa nói gì?" Dứt lời Hạ Ngân Xá nắm chặt nắm đấm hai tay, căng thẳng nhìn đứa con gái của mình.
Từ trong miệng cười mỉm của Hạ Ban Sương thốt ra một câu: "Tên vô dụng đó con không còn thích nữa, thưa cha."
Hạ Ngân Xá nghe xong tí nữa lăn đùng ra xỉu vì vui mừng, nhưng thay vì làm điều đó người lại đứng dậy nhảy cà tưng, vui vẻ múa tay múa chân trước mặt bao nhiêu hạ nhân mà hét vui. "Thiên Địa của cha giác ngộ hiểu chuyện rồi."
Hạ Ban Sương bất đắc dĩ cười mỉm nhẹ, nghĩ ngợi chẳng qua hiện tại cỗ thân thể này đã là do cô điều khiển, bao nhiêu tình cảm nồng cháy của nguyên chủ dành cho ai cũng chẳng phải chuyện của cô nữa. Có điều, nếu nghĩ theo chiều hướng cũ cỗ thân thể này vẫn là chủ cũ...thì có lẽ cái phủ này bây giờ đã gà bay chó sủa rồi. Vì qua lời tự nhận cứu người 'giả' của nam chính cặn bã vào hôm qua đã khiến nàng ta thật sự mất não mà toàn tâm toàn ý yêu hắn, hôm nay lại nghe cha già chê chàng tình yêu nên ắt hẳn sẽ phát điên.
Có cha già yêu thương tốt như vậy, mà lại mất não vì một thằng cặn bã. Tiếc cho nguyên chủ quá! Chẳng bù cho cô, từ lúc có nhận thức đã chỉ thấy máu tươi và mùi ôi thối nồng nặc. Nghĩ lại sao mà thấy đắng lòng.
"Nào còn gái, mau mau ăn nhiều vào, một tháng này ta không bên con, con lại gầy đi mấy lạng thịt rồi. Lão Lý, mau ngự thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-xa-giam-cam/3404868/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.