Tiểu yêu đưa Đệ Đông đến một bờ suối. Nước chảy róc rách, ghềnh đá nhấp nhô. Phía trước là một ngọn thác lớn đang ầm ầm tuôn chảy. Nước trong dòng suối này cư nhiên chính là từ ngọn thác đấy đổ về. Bốn bề núi dựng thẳng đứng. Khung cảnh hùng vĩ, nên thơ thập phần. 
Đệ Đông lặng ngắm khung cảnh hùng vĩ trên lãnh thổ của mình. Ngập ngừng do dự một chút hắn quay sang nhìn tiểu yêu. Bảo: "Yêu nghiệt. Ngươi trước lánh đi. Bổn vương muốn tắm." 
"Hừ, đóng miệng mở miệng liền yêu nghiệt này, yêu nghiệt nọ. Có ngày ta khóa cái miệng của ngươi lại cho coi. Nam nhân khốn kiếp." Tiểu yêu cắn môi mắng thầm một câu. Vẫn là lặng lẽ rời đi. 
Đệ Đông chậm rãi bước xuống dòng suối. Cởi vòng gỗ và y phục ra để lên bệ đá, chỉ còn một lớp nội y mỏng manh quấn thân. Hắn kì cọ ngâm mình trong dòng nước mát lạnh. Nhắm mắt hít sâu một hơi khí mát tỏa từ lòng thác đem lại, cảm giác dễ chịu thư thái vô cùng. Nếu có thể hắn muốn cùng y sống ở đây cho tới cuối đời. Chẳng hiểu sao khi trở về đây hắn cảm thấy thân quen quá đỗi, lưu luyến quá đỗi không hề muốn rời chân đi. Có phải hay không nơi đây chính là nhà của tên tiểu yêu kia. Rồi thì hắn yêu thích y nên sinh ra cái loại cảm giác lưu luyến không rời ấy. 
Róc rách... 
Trải nửa khắc. Đệ Đông đang tắm trong dòng suối đột nhiên toàn thân mềm nhũn, đôi chân không trụ vững được nữa hắn ngã nhào xuống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vuong-thuong-tien/2554781/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.