Lúc này nơi hương vân cốc. Lãnh Dạ Xuyên đang ngồi nhàn nhã uống trà, hơi nóng bốc lên nghi ngút. Bất chợt hắn nghe bên tai văng vẳng tiếng kêu la cầu cứu của đồ nhi. Bờ mi đen nhánh lay động. Dạ Xuyên lập tức tan biến mất.
Thân ảnh khoảnh khắc thị hiện tại đình Nguyệt hồ. Hắn một đường lao xuống lòng nước đem đồ nhi lên để trên vai mình dốc ngược đầu, tay vỗ lưng cho nước trong miệng y trào ra.
Được một lúc tiểu yêu bật ho sặc sụa Dạ Xuyên mới yên tâm mà để y về vị trí ban đầu.
Sư phụ...
Ngước cặp mắt đỏ ngầu nhìn Lãnh Dạ Xuyên đang ôm mình trong lòng, toàn thân tiểu yêu run bần bật, không khỏi bàng hoàng khi trở về từ cõi chết.
"Sa nhi!"
Dạ Xuyên lớn giọng gọi tên y, đồng tử mắt hằn tơ máu. Hắn đây thật rất tức giận, rất đau lòng.
"Con làm gì hả Sa nhi, sao lại cư xử ngốc nghếch hệt như một đứa trẻ. Ta chỉ phạt con quỳ nhang ngoài điện Thích La con lại đi tìm chết. Con không muốn sống với ta nữa phải không Sa nhi?"
Nghe sư phụ nói không muốn sống với hắn nữa sao. Nước mắt y cứ thế trào ra từng đường. Sao lại không muốn sống với hắn. Dù có bao nhiêu người ngấm ngầm hãm hại, có bao nhiêu khó khăn vất vả y cũng muốn sống với hắn mà. Nguyên lai y chỉ muốn học bơi, ai ngờ lại bị chìm xuống lòng hồ, y nào có cái ý định ngu ngốc đó. Bất quá giờ khắc này thấy sư phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vuong-thuong-tien/2554335/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.