Tẩm điện phía Bắc
Thích Tử Sa ngồi bên mép giường tay cầm muỗng đút từng muỗng cháo cho đại vương Hà Đồ.
"Đại vương hôm nay cảm thấy thế nào, có còn đau không?"
Hà Đồ lắc đầu: "Không đau, có em bên cạnh đút cháo bổn vương lấy làm vinh hạnh."
"Đại vương, lần trước ta bị thương là ngươi chăm sóc cho ta, giờ ta đút cháo lại cho ngươi chúng ta có qua có lại ngươi khách sáo làm chi."
"Ha phải rồi, bổn vương mém chút quên mất, lần trước lời đề nghị kết nghĩa huynh đệ với em chọn ngày chi bằng ngay hôm nay luôn đi. Chúng ta đến điện thờ làm lễ."
Miệng nói Hà Đồ choàng ngồi dậy, thân thể lại truyền đến cơn đau nhứt, Tử Sa vội vươn tay đỡ lấy. Nào đâu biết đối phương chỉ đang giả vờ.
"Đại vương không gấp, đợi ngươi khỏi thương đi cũng không muộn."
Đáy mắt Hà Đồ chực sáng rỡ lên: "Tử Sa bảo bối vậy là em đồng ý với bổn vương. Vương cùng em là người một nhà?"
"Ừm." Thiếu niên mỉm cười xòa.
Đáy mắt kia lại nhấp nháy sáng thêm một mảng: "Nếu đã là người một nhà thì nên gặp nhau thường xuyên, quan tâm chăm sóc cho nhau, em nói có phải hay không?"
"Ừm."
Thiếu niên ngây ngẩn giây lát rồi lần nữa gật đầu. Không hề biết nghĩa của từ một nhà là thế nào, đơn giản xem đại vương như các huynh đệ tỷ muội trong Trúc Lâm Phong yêu thương quan tâm nhau là điều đáng quý, cơ mà đối phương chẳng hề nghĩ theo chiều hướng đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vuong-thuong-tien/2554309/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.