Ngày xuân ánh nắng ấm áp, cỏ mọc ngập tràn, oanh ca yến hót, có một đàn vịt nước đang bơi lội vui vẻ trong hồ, thoạt nhìn vô cùng béo ngậy.
Thập Diệp nuốt nuốt nước miếng, hắn bây giờ đang đói lả người. Nếu như nhớ không nhầm thì lần hắn được ăn một bữa ăn đàng hoàng nhất chính là ngày hôm trước rồi, đó là vì hắn giúp một vị quả phụ bắt được một con chồn tinh, quả phụ kia vô cùng đội ơn hắn, không chỉ nấu một bàn đồ ăn thật hoành tráng, còn hâm lại rượu mời hắn uống, hắn cứ ngồi ăn mãi rồi nàng ta tự dừn lại còn nảy ra ý muốn lấy thân báo đáp. Không thể không nói, rằng quả phụ kia tuy đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng bộ dáng vẫn còn vô cùng thướt tha kiều diễm.…… Ai, thật đáng tiếc, nếu có thể cắn răng nhẫn nhịn một chút, để cho quả phụ kia sờ thêm mấy cái, thì có lẽ đã có cơ hội được nếm thêm món vịt tương cuối cùng rồi.
Đàn vịt trong hồ tựa hồ như cảm nhận được sự ai oán của Thập Diệp, liều mạng đạp chân bởi trốn đi. Thập Diệp lưu luyến ngước nhìn theo chúng một hồi lâu, sau đí mới phủi phủi bụi trên người, rồi đi về phía chợ.
Giang Nam, là một vùng đất giàu có, cho dù chỉ là một Thanh Đài trấn nho nhỏ, cũng vô cùng náo nhiệt.
Những ngôi lầu nhỏ tường trắng ngói đen được xây dọc theo bờ sông, mái hiên xinh đẹp tựa như đôi cánh nhọn của loài chim Vũ Yến, những phiến đá xanh ẩm ướt nhuộm đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vo-thuong-da-ba-ngay-roi-chua-den-cau-hon-ta/2524101/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.