Thập Diệp ngửi thấy mùi giấy cháy, hắn cố sức mở mắt ra thì mơ hồ nhìn thấy bên cạnh có một chậu sứ, trong đó toả ra ánh lửa cùng làn khói dày đặc, còn có người không ngừng ném giấy vào trong chậu.
Có vẻ như hắn đã chết và mọi người bây giờ đang đốt tiền giấy cho hắn.
Thập Diệp lại nhắm mắt.
Chỉ là không biết giấy tiền này đến Minh giới có thể dùng được hay không, nếu dùng được mà dư dả ra, còn có thể cho Bạch Huyên mượn một chút.
Bạch Huyên…
Trong đầu Thập Diệp có một giật mình. Không đúng, kẻ vừa mới đốt tiền giấy cho hắn hình như là Bạch Huyên!
Thập Diệp bất ngờ mở mắt, còn chưa kịp thấy rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thì khối cỏ xanh mướt liền nhào tới, kêu chi chi loạn xạ.
”Tỉnh rồi! Thập Diệp đạo trưởng tỉnh rồi!” Thanh âm của Tứ Trà phảng phất như chuông báo động xuyên qua màng nhĩ, trước mắt Thập Diệp vừa hoa lên, thì Bạch Huyên đã đến trước mặt hắn, bô lô ba la nói một tràng:
”Ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi, ngươi nói ngươi cũng thích hù dọa người ta quá đi, sao mới nói ngủ liền ngủ như thế hả! Nếu không phải ta đi tra sổ sinh tử biết dương thọ của ngươi chưa hết thì ta còn tưởng rằng ngươi thông đồng với cái tên quỷ vô thường bại hoại nào đó rồi cùng nhau trốn đi mất rồi chứ, Tứ Trà Cỏ tinh Tinh Nhi bọn chúng ở bên tai ta lải nhải không thôi, hỏi ta khi nào ngươi tỉnh, phiền muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-vo-thuong-da-ba-ngay-roi-chua-den-cau-hon-ta/2524030/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.