Tiêu Huyền quả thựcđem đồ ăn trên bàn quét sạch sẽ, sau khi ăn xong bụng phình lên, chemiệng chạy đi nhà xí nôn mửa, những ngày kế tiếp, trên bàn ăn chưa từngnhìn thấy bóng dáng của hắn, chuyện này đối với Hứa Ngự Tiên như trútđược cơn giận.
Bạch Tố Ly nói là làm, ba ngày sau liền mang HứaNgự Tiên trở về nhà lại mặt, thuận tiện đem theo sính lễ bổ túc. Ngồitrên xe ngựa, Hứa Ngự Tiên vén mành cửa sổ thưởng thức cảnh đẹp bênngoài. Đột nhiên vang lên tiếng ngựa hí dài, tiếp theo là bóng người cao thẳng ngồi trên lưng ngựa, con ngươi hung hăng trừng Hứa Ngự Tiên.
Hứa Ngự Tiên khiêu khích chỉ chỉ vào miệng hướng về phía mặt đất làm mộtđộng tác giống như nôn mửa, sau đó cười đến nghiêng ngả. Tiêu Huyền tứcgiận đến bộ ngực phập phồng, giống như chuẩn bị dương nanh múa vuốt nhảy bổ qua, nhưng lại tựa như có băn khoăn thứ gì, bày ra khuôn mặt u ám,cưỡi ngựa chạy mất không thấy bóng dáng.
“ Nương Tử đang cười cái gì? “ Phía sau truyền đến giọng nói réo rắc trầm thấp. Hứa Ngự Tiênnhanh chóng buông màn che, nỗ lực thu liễm lại tiếng cười nói.
“ Ha ha, không có cái gì...”
Bạch Tố Ly rót một ly trà đưa tới bên miệng nàng. “ Uống một chén thanh lọc hoả khí “
Hứa Ngự Tiên liền cầm lấy, ừng ực ừng ực uống vào. Bạch Tố Ly giơ tay launhẹ khoé miệng dính nước của nàng, đôi mắt dần trở nên sâu thẳm, cònchưa chờ đến khi Hứa Ngự Tiên phát hiện ra vẻ kiều diễm này, Bạch Tố Lyđã ôm nàng đặt lên đùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tuong-cong-cung-hua-nuong-tu/181927/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.