Bởi vì sợ bước đi gây ra tiếng động quá lớn, Hứa Ngự Tiên đem đôi giày dính đầy bùn đất cởira, rón ra rón rén đi tới, vừa tiếp xúc gần với cột đá, một luồng hơilạnh chạy thẳng vào trong tuỷ sống khiến thân thể nàng run rẩy.
Hứa Ngự Tiên nín thở nắm lấy vài cây tiên thảo, xuất hết sức lực từ khi lọt lòng bức mạnh ra. Cũng không biết có phải do ảo giác của nàng haykhông, Hứa Ngự Tiên cảm thấy bạch xà hình như giật mình một chút, cáitrán vì lo sợ mồ hôi lạnh tuôn không ngừng.
Thấy bạch xà không có động tĩnh, Hứa Ngự Tiên yên lặng nhón chân đi ra, cúi người tìm kiếmgiày, lục lọi một lúc lâu vẫn không nhìn thấy, nàng nhớ rõ ràng để ởđây, thế nào lại thoáng cái liền biến mất, chẳng lẽ bị con nào đó thađi.
Hứa Ngự Tiên bất đắc dĩ thở dài một tiếng, quên đi, đành leoxuống núi bằng chân trần vậy. Nàng nhẹ nhàng bước rời đi, lúc này mộtvật rơi trúng đầu của nàng. Hứa Ngự Tiên cúi đầu nhìn lại, đập vào nàngcư nhiên là đôi giày kia.
Hứa Ngự Tiên chợt ngẩng đầu, thấy conbạch xà đang ở đối diện nàng, con ngươi tối tăm khoá chặt thân thể nhỏnhắn của nàng, phần đuôi to dài cong lên hướng về phía trước, miệng nhera hai cái răng nanh dài sắc bén. Hứa Ngự Tiên sợ đến mức toàn thân chết đứng, con bạch xà kia vừa rồi còn ở trên trụ đá, thế nào qua mấy giâyliền xuất hiện trước mặt nàng.
Nàng trố mắt nhìn một hồi liền nhanhchân bỏ chạy, còn chưa đi được vài bước, chân đã vướng một khối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tuong-cong-cung-hua-nuong-tu/181914/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.