Editor: TrangQA830810
Hứa Ngự Tiên hít một hơi thật sâu, thu hết dũng khí đưa tay về phía thắt lưng bạch ngọc của Bạch Tố Ly.
Bạch Tố Ly mỉm cười, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng, hỏi “ Nương tử định làm gì?”
Khuôn mặt Hứa Ngự Tiên vô cùng kinh ngạc, nói “ Không phải chàng muốn "thổi tiêu" sao?”
“ Thổi tiêu?” Bạch Tố Ly cười đến xán lạn “ Vi phu vốn chỉ vui đùa. Nàng đã không thích, vi phu sao dám cưỡng ép “
“ Cũng không hẳn là rất ghét, có thể chịu được...” Hứa Ngự Tiên thấp giọng trả lời. Dù gì chàng đã làm nhiều chuyện như vậy, chẳng lẽ một yêu cầu nho nhỏ, nàng lại từ chối.
Hứa Ngự Tiên nhanh nhẹn cởi bỏ đai lưng của Bạch Tố Ly, ngay cả tiết khố bên trong cũng thoát ra, hai mắt nhìn chằm chằm cự long mềm nhũm, có phần bối rối, không biết bước kế tiếp nên làm gì.
Bạch Tố Ly thoải mái tựa nửa thân trên vào đầu giường, nhẹ giọng nhắc nhở “ Nương tử cứ xem nó là mứt quả, liếm liếm một hồi tựu cứng rắn “
Hứa Ngự Tiên ngoan ngoãn lè lưỡi liếm dọc theo chiều dài cự long đang ngủ say, nếm được mùi xạ hương thoang thoảng, kèm theo chút tanh nồng đặc trưng, đôi môi nàng mở lớn, cố gắng nuốt trọn cự long vào trong khoang miệng ấm áp. Trong nháy mắt cự long trở nên căng phồng, cứng rắn, lấp đầy cái miệng nhỏ nhắn, doạ Hứa Ngự Tiên sợ hãi nhảy dựng.
“ Ừm...nương tử học thật nhanh...” Bạch Tố Ly ngâm lên một tiếng, chỉ vài động tác nhẹ nhàng đã đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tuong-cong-cung-hua-nuong-tu/1522560/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.