Bạch phu nhân nhìn khuôn mặt trắng bệch, cắt không ra máu của Chu Thiên Như: “Đại thiếu gia có nói lý do vì sao đuổi cô ta đi không?”
Lão quản gia kính cẩn trả lời: “Thưa phu nhân, đại thiếu gia không có nói, tôi cũng không rõ nguyên nhân là gì, nhưng trước mắt cô ta đang rất có ích đối với vấn đề của thiếu gia.”
Bạch phu nhân trầm ngâm một hồi, cuối cùng cũng buông lời ra lệnh: “Đưa cô ta vào nhà đi.”
Cả người cô mềm nhũn, nằm bất động trên chiếc giường nhỏ trong căn phòng ngủ dành cho cô. Mấy nữ giúp việc thi nhau xúm lại nhòm ngó.
“Kỳ lạ quá, sao đến cả phu nhân cũng thương xót cô ta.”
“Cô ta đúng là lỳ lợm, mưa lớn như vậy mà vẫn không chịu rời đi.”
“Đáng ra phu nhân phải đuổi cô ta đi mới đúng.”
“Nói đủ chưa?”
Mấy nữ giúp việc giật mình, im bặt, quay phắt lại nhìn lão quản gia đột nhiên xuất hiện phía sau lưng. Bọn họ lập tức cúi gằm mặt, tự giác lui xuống làm công việc của mình.
Bạch phu nhân nhìn thoáng qua, cảm thấy không có gì đáng ngại, liền nói với lão quản gia: “Nếu Hàn Phong có nói gì, thì cứ bảo, đây là chủ ý của tôi.”
Đến tối, khi Bạch Hàn Phong trở về, đúng lúc bắt gặp lão quản gia bê từ trong phòng ngủ của Chu Thiên Như ra một chậu nước ấm. Hắn liền sa sầm mặt, trực tiếp điều khiển chiếc xe đến trước cửa phòng.
Lão quản gia bất ngờ trước hành động của hắn, theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tong-lanh-lung-lan-dau-yeu/2499919/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.