Còn chưa đến ba mươi phút, cô đã tự giác đi tìm lão quản gia.
"Uống cái này đi."
Lão quản gia đưa cho cô hai viên thuốc màu trắng. Bà ta đã chuẩn bị thuốc hạ sốt cho cô, nét mặt bà ta không có vẻ gì là hối lỗi.
Cô không thể làm gì khác ngoài việc chấp thuận, nhận lấy hai viên thuốc từ lòng bàn tay của bà ta, miễn cưỡng uống một ngụm nước rồi nuốt xuống.
Ở đây sẽ không ai chăm sóc cô, sót thương cô, cho nên, cô chỉ có thể tự mình yêu thương lấy bản thân mình mà thôi. Tiếp theo, bà ta sẽ sai cô làm việc gì đây. Cô sắp không chịu nổi cuộc sống cả ngày phải động tay động chân vào mấy công việc nhà này rồi, cô vốn dĩ không biết làm. Nhưng vì Chu thị, cô phải miễn cưỡng nhẫn nhịn mà thôi.
"Máy giặt hỏng rồi, cô giặt hết chỗ quần áo này đi cho tôi."
"Hôm nay phải gỡ bỏ hết mấy món trang trí cũ kia đi để thay mới toàn bộ, cô hãy nhanh cái tay lên."
"Du Du, sao cô còn đứng đó, mau lau dọn sạch sẽ chỗ này đi."
Chỉ nghe thấy tiếng của lão quản gia không ngừng chỉ đạo, phân phó công việc cho mọi người. Chu Thiên Như phải làm không sót một công việc nào, bàn tay ngọc ngà của cô phải vò từng bộ quần áo.
Rồi gỡ hết những món đồ trang trí lộng lẫy xuống để thay mới toàn bộ. Miệt mài lau bụi bẩn ở những ngóc ngách mà bà ta yêu cầu. Cô không thể hé răng than vãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tong-lanh-lung-lan-dau-yeu/2496563/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.