Chu Thiên Như tức điên người, cô vội vội vàng vàng tắm qua loa, vừa kịp mặc quần áo chỉnh tề, ra khỏi phòng tắm đã bị Bạch Hàn Phong trực chờ sẵn ngoài cửa, ngang nhiên kéo tay cô đi thẳng xuống phòng khách.
Hắn không thèm tắm, hắn thậm chí vẫn còn lưu luyến mặc chiếc sơ mi bị cô giật bung cúc.
"Anh biết thời gian bắt đầu làm việc tại sao anh không thèm gọi tôi dậy."
Cô cố gắng dừng bước, hất tay hắn ra, mặt mày cau có trách móc.
Hắn nhíu mày quay lại, rồi khoé môi bất giác cong lên cười, miệng lẩm bẩm cố tình để cô nghe không rõ: "Ôm em ấm chết đi được, ai mà nỡ gọi dậy."
Cô nhăn mặt, chưa kịp nghe ra cái gì thì hắn đã quay mặt đi, tiếp tục nắm lấy cổ tay cô, lôi ra ngoài.
Tài xế đã đỗ sẵn xe ngoài cửa, hắn sải bước đến, mở cửa ghế lái phụ, giơ tay che lên thành xe để cô không bị đụng đầu, lạnh lùng nói: "Hôm nay tôi không cần tài xế."
Lão quản gia và đám giúp việc bất giác chạy theo, ai nấy đều ngơ ngác chứng kiến cảnh cô và hắn, chẳng khác nào cặp vợ chồng trẻ đang trách móc nhau vì đi làm muộn giờ.
Tài xế lập tức giao chìa khoá cho hắn, đứng tấp sang một bên. Cô trừng mắt với hắn, rồi giật cổ tay ra khỏi tay hắn, dứt khoát mở cửa phía sau rồi ngồi vào trong.
Hắn hết cách, giờ chỉ còn đúng bảy phút cho cô và hắn đến tập đoàn. Hắn đã cho người lái xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tong-lanh-lung-lan-dau-yeu/2496487/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.