“Minh Tử. Từ Noãn mất tích rồi” Bạch Nhiếp Thần nhíu mi tâm thở dài.
Tô Nguyên và Lam Phong đang ngồi trên máy tính tích cực làm việc tìm kiếm.
“Cái gì? Đã bao lâu rồi?”
“1 ngày”
Đã 1 ngày cô biến mất. Lần cuối chỉ thấy đi vào thang bộ rồi biến mấy.
Nhiếp Thần khi không tìm thấy cô anh dường như đã muốn phát điên. Trên tay vẫn còn rướm máu do anh phát tiết mà đấm lên vô lăng xe tạo thành.
“Anh đang ở đâu?”
“Nhà anh”
“Được rồi em qua ngay”
Qua tới nhà Minh Tử thấy Nhiếp Thần chỉ mới 1 ngày mà trở nên tàn tạ đi rất nhiều. Râu ria mép mọc lởm chởm, hai hốc mắt sâu hoắm như đã rất lâu không ngủ rồi.
Cả căn nhà giống như cũng im ắng thăng trầm theo tâm trạng của Nhiếp Thần vậy.
“Anh” Minh Tử kêu nhưng Nhiếp Thần cũng không có tinh thần trả lời lại.
Ngay lúc ngày, căn phòng trở nên yên tĩnh hơn bao giờ hết khi điện thoại Nhiếp Thần đổ chuông nhận cuộc gọi từ một số lạ.
Lam Phong cùng Tô Nguyên gật đầu ra hiệu bàn tay cũng nhanh chóng nhảy múa trên bàn phím. Bạch Nhiếp Thần lo lắng liền nhận trả lời điện thoại.
Mở đầu là một giọng cười khoái chí thoải mái. Người bên kia không vòng vo vào thẳng vấn đề
“Chào đầu dây bên kia. Có nhơ vợ mình chưa?”
Nhiếp Thần siết chặt điện thoại như muốn bóp nát, nhưng tay vẫn không thể kiềm chế được run rẩy.
“Ha. Nói thẳng đi điều kiện là gì?”
“Chậc chậc. Quả nhiên Bạch công tử nổi tiếng giàu có thật không sai. Nghe có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tien-sinh-toi-muon-ly-hon/440823/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.