“……em giúp anh”
Quách Từ Noãn khuôn mặt ửng hồng chồm người dậy đè Nhiếp Thần xuống. Miệng còn không quên cười bẽn lẽn.
Cô cởi xuống đi chiếc quần còn xót lại trên người anh. Nơi nào đó đã sớm ngóc đầu vươn mình mãnh mẽ.
Có lẽ hôm nay cô mới được dịp sờ vào hiện vật kia. Trước đây đều là Nhiếp Thần dùng nó “ức hiếp” Từ Noãn.
“Nhiếp Thần anh nóng sao?” Bàn tay thon dài của Từ Noãn trở nên nhỏ bé khi quấn lấy “thằng nhóc” to lớn đang nổi gân guốc nóng nẩy kia.
Bạch Nhiếp Thần hơi thở nặng nề. Mẹ nó cô thật biết cách khiến anh chết mà. Còn dương dương nụ cười đắc chí kia là sao chứ?
“Bà xã em thật muốn giết anh mà”
“Không phải lúc anh chọc em cũng vậy sao?” Từ Noãn như đứa trẻ trả thù được cô cười khúc khích đùa nghịch với “thằng bé” kia
Bàn tay cô lại di chuyển lên xuống khiến Nhiếp Thần một trận rùng mình. Mồ hôi đã bắt đầu lăn xuống trên khuôn mặt điển trai kia. Bà xã mình chủ động có mười cái mạng anh cũng sẽ dâng cho cô hết.
Tiếp theo đây thật sự làm Nhiếp Thần bùng nổ. Còn xém muốn….xuất ra sớm.
Quách Từ Noãn cúi người xuống gần bụng dưới của anh, miệng nhỏ đỏ hồng ngậm lấy nơi đang vểnh đầu kia. Nhiếp Thần nhịn không nổi phải gầm lên một tiếng rên.
Miệng nhỏ khuấy động từng mạch máu trong người anh. Tuy Từ Noãn có chút vụng về nhưng cũng khiến anh chết lên chết xuống.
“…..Bà xã em đừng dùng răng”
Ở góc độ này Nhiếp Thần có thể ngắm tấm lưng trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tien-sinh-toi-muon-ly-hon/440802/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.