Quách Từ Noãn ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại. Cô không biết vì sao lại nghe lời tên kia. Cũng không nhẫn tâm để anh ta như vậy cô bèn xuống bếp nấu cho anh ta ít cháo vậy
“Phu nhân cô muốn làm gì để tôi làm cho cô” thím Mai thấy cô lục tủ lạnh chuẩn bị làm gì đó.
“Dạ không cần đâu ạ. Cháu có thể tự làm”
“Phu nhân cô nấu cháo?”
“Thím cứ gọi con là Từ Noãn ạ. Đừng câu nệ quá con sẽ ngại chết. Con đột nhiên thèm cháo nên muốn tự vào bếp nấu một ít cho con và Nhiếp Thần”
“Sao có thể gọi thế được” thím Mai cười
“Thím Mai nếu còn gọi con phu nhân con liền nghỉ chơi với thím” Từ Noãn vừa lễ phép vừa vui vẻ đáp
“Phu…à Từ Noãn thật không cần thím giúp sao?”
“Dạ không cần thật ạ. Con làm được thím yên tâm”
“Được được quá tốt. Cần gì cứ gọi thím”
“Cảm ơn thím” Từ Noãn bắt đầu thái rau củ.
Vừa đứng bếp vừa tâm sự với thím Mai. Quách Từ Noãn phát hiện dường như thím Mai rất quan tâm Nhiếp Thần dù anh ta có ăn chơi hay hư hỏng thím cũng chưa từng nói xấu.
Không phải kiểu nịnh hót lại giống như kiểu bà mẹ vừa tự hào vừa lo lắng cho con trai vậy. Từ Noãn cảm nhận được thím như đang….chào hàng vậy. Sợ cô sẽ không biết “công dụng” của “mặt hàng” này tốt cỡ nào nên đều đem tất cả những gì tốt nhất của Nhiếp Thần kể cho cô nghe.
Thím Mai và cô nói chuyện với nhau rất lâu. Càng nói càng tự nhiên như đã quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tien-sinh-toi-muon-ly-hon/440777/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.