Hai tiểu bảo bối tròn 3 tuổi. Từ Noãn mới gật đầu cho Nhiếp Thần tổ chức hôn lễ.
Tuy Từ Noãn không muốn quá phô trương. Nhưng ai kia làm gì chịu. Cô vì anh chịu cực khổ quá nhiều. Anh muốn cô phải là cô dâu đẹp và hạnh phúc nhất thế kỉ.
Hôn lễ được tổ chức kín đáo tại một hòn đảo thuộc bất động sản họ Bạch. Chính là chỉ có thiệp mời mới có quyền hạn lên đảo tham dự làm khách mời.
Tuy Nhiếp Thần luôn miệng nói kín đáo nhưng truyền thông chưa gì đã rầm rộ lên thông tin đám cưới. Cả nước hầu như đều biết hai người họ cưới nhau.
Và cũng là kín đáo nhưng khách mời số lượng không ít. Có thể nói là tất cả các phòng ốc trên đảo đều kín chỗ ở của khách mời.
Bạch Nhiếp Thần ngồi thẩn thờ nốc nước. Bên cạnh là vài chiến hữu làm phù rể hôm nay, ai ai cũng đã diện vest com-lê phẳng phiu.
"Cái mặt cậu hôm nay cưới sao lại như quả trứng thối thế kia. Trông đần chết đi được. Haha" Tô Nguyên nhịn không được gương mặt hầm hầm kia bèn lên tiếng.
"Ở đâu ra cái chuyện chú rể không được gặp cô dâu trước giờ cưới vậy. Thật ngớ ngẩn. Tôi đã không gặp cô ấy chính xác là 6 tiếng 25 phút 12 giây rồi."
"Tô Nhi bảo Từ Noãn chị ấy phải trang điểm rất lâu đấy. Còn cả mặc bộ váy cưới nặng nề kia nữa"
Minh Tử nhìn đồng hồ cũng thở dài. Không phải mình Nhiếp Thần mà còn cả anh. Đã mấy tiếng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-tien-sinh-toi-muon-ly-hon/2112903/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.