“Quân thượng, sáng an!” Bạch Thước tinh thần phơi phới mở miệng chào hỏi, phảng phất tối hôm qua gió êm sóng lặng, chưa từng xảy ra chuyện gì.
Nam Vãn quay lưng xuống lầu, Bạch Thước vội vàng đuổi theo, hạ giọng hỏi: “Quân thượng, có tìm được nơi đó không?”
“Không.” Nam Vãn xoay người xuống lầu, Bạch Thước tung ta tung tăng đuổi theo.
“Quân thượng, đừng vội trong chốc lát, hay là ta ăn sáng một chút……”
Nam Vãn lạnh lùng quét mắt liếc Bạch Thước một cái: “Sáng nay Bắc Thần đã rời khỏi khách điếm, nếu còn chậm trễ nữa, ngươi cảm thấy là hắn tìm được đoạn Ngô đồng tâm hoả đầu tiên trước hay vẫn là chúng ta?”
Bạch Thước nghẹn lời, lập tức nói: “Chính sự quan trọng chính sự quan trọng, kỳ thật ta cũng không đói bụng lắm.”
Bạch Thước đang gượng cười, chợt một bên xuất hiện cái đùi gà, Hoa Đại Thiết liếm dầu mỡ đầy trên miệng: “Ăn đi, giữ phần cho ngươi đó.”
“Ăn ăn ăn.” Bạch Thước vội vàng nhận lấy, gặm đùi gà đi theo Nam Vãn ra cửa.
Hoa Đại Thiết cũng rời khách điếm, “ừm” một tiếng, nàng thuận thế đuổi theo Bạch Thước.
Bạch Thước vừa ra khỏi khách điếm liền khẽ ồ lên một tiếng, chỉ thấy dị nhân đầy đường, rộn ràng nhốn nháo, náo nhiệt vô cùng.
Dị nhân thân hình cao lớn, mặt mày sắc sảo, ngay cả ánh mắt nữ tử cũng sắc bén, mặt trời chiếu hừng hực nơi hoang vu, cho dù nam hay nữ cũng không có sự uyển chuyển nho nhã như Trung Nguyên.
Mọi người mới đứng ở trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thuoc-thuong-than/2426467/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.