“Mộc Mộc.” Dưới ánh trăng, Bạch Thước không nói thêm lời nào, chỉ gọi Phạn Việt.
Xích bạc trong tay thiếu niên quất xuống, kết giới trước mặt Hoa Hồng vỡ thành từng mảnh.
Bạch Thước móc từ trong túi Càn Khôn ra một cái bình dược ném cho Hoa Hồng: “Này, cho tỷ, thuốc giải của Cấm Linh thảo.”
Hoa Hồng kinh ngạc: “Thứ này muội cũng có thể giải, không phải muội không biết luyện chế Cấm Linh thảo à?”
“Không biết luyện độc không có nghĩa là không biết luyện thuốc giải. Tỷ hoàn toàn không biết gì về bản lĩnh của ta cả.” Bạch Thước giương mắt, hừ nhẹ một tiếng: “Được rồi, đừng lề mề nữa, mau uống thuốc giải đi, cùng ta đi cứu người.”
Hoa Hồng uống thuốc giải xong liền cảm nhận được linh đài thoải mái sảng khoái, hỏi: “Bọn họ ở đâu?”
“Ngay dưới thạch điện Dị vương cung, ta nghi Dị nhân vương muốn dùng tà pháp để tăng linh lực lần nữa, ông đã là Thượng quân đỉnh phong, còn làm mấy chuyện thương thiên hại lí như vậy, tỷ không nhận ổng cũng đúng!”
Bạch Thước lôi kéo Hoa Hồng đi ngay: “Ta còn nhìn thấy trong huyết trì có con quái vật chúng ta gặp được đêm đó, chỉ sợ Dị nhân vương điên rồi, không những muốn tru sát con cháu hai tộc tiên yêu mà còn cấu kết với tà vật nữa.”
Đột nhiên bước chân Hoa Hồng khựng lại: “Muội nói cái gì, quái vật trong huyết trì là nó?”
“Đúng vậy.” Bạch Thước dừng đột ngột nên lảo đảo, mờ mịt: “Có sao không?”
“Không có gì.” Hoa Hồng rũ mắt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thuoc-thuong-than/2426444/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.