Từ trong cổ động, vang lên một tiếng hú lồng lộng.Vừa nghe tiếng hú đó, Hạ Tuấn Luận liền lắc vai thi triển khinh phápthần kỳ. Khi Tuấn Luận dụng đến khinh thuật siêu phàm đó thì đến ngay cả Mạc Thiên Vân cũng phải trố mắt, há hốc miệng. Y có cảm tưởng thể phápTuấn Luận như bóng quỷ vô thường, vụt cái đã lướt về phía cửa động. CònTô Băng Lệ thì sững sờ chẳng biết tiếng hú kia có sức hút gì mà khiếnTuấn Luận lại khẩn trương như vậy.
Băng vào trong cửa động, cùnglúc đó từ trong động, một người với y trang rách bươm lê bước tiến ra.Đôi thần nhãn của người nọ toát ra cái nhìn xanh rờn.
Hai người đối mặt nhìn nhau. Bộ mặt của lão quái chi chít những đốm mụn đỏ, có đốm lở ra trông thật gớm ghiếc.
Lão quái nhân buông thõng đôi song thủ gầy hệt như thể hai cành cây mục.
Mười ngón chỉ co quắp. Lão định nhãn nhìn Tuấn Luận hỏi:
- Tiểu tử... Ngươi là ai?
Không trả lời lão quái nhân, Tuấn Luận lại rút ngọn sáo ngọc, đưa lên miệngthổi khúc Đoạn trường ly biệt. Nghe tấu khúc đó đôi bản thủ của lão dịnhân từ từ thả lỏng các ngón chỉ, trong khi thần nhãn đã đóng đinh vàoTuấn Luận.
Thổi dứt tấu khúc đoạn trường ly biệt Tuấn Luận từ từ hạ cây sáo ngọc xuống rồi giắt ra sau lưng. Chàng nhìn lão.
Lão quái nhân nhìn chàng gần như không chớp mắt. Mãi một lúc lão mới lên tiếng:
- Đoạn trường ly biệt.
Tuấn Luận nói:
- Vô Ảnh Thần Thủ đại thúc hẳn đã nhận ra tấu khúc đó.
Đôi mắt xanh rờn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thu-thu-sinh/22816/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.