Lâm Qui thét lên một tiếng:
- Ngươi phải chết.
Cùng vớitiếng thét như thể gã đang trút cơn cuồng nộ vào Lâm Tứ, lưỡi kiếm trong tay gã nhắm chiếc gáy đâm thẳng xuống. Cái chết chỉ dừng lại cách LâmTứ đúng một sợi tóc mà gã có thể cảm nhận rõ mồn một khí lạnh từ mũiliếm tỏ ra làm gai cả cột sống.
Không phải Lâm Qui tha Lâm Tứ,hay không dám giết gã tiểu thần thâu tội nghiệp mà chỉ vì lưỡi kiếm bịchặn lại bởi thủ pháp của Hạ Tuấn Luận. Sự xuất hiện của Tuấn Luận quá ư đột ngột vô cùng, cực kỳ đúng lúc đến độ Lâm Qui chẳng biết chàng đếntừ lúc nào. Mặc dù bị Tuấn Luận giữ chặt lưỡi kiếm trong tay rồi mà LâmQui vẫn cố sức nhận nó xuống, nhưng không làm sao nhích được mũi kiếmchết chóc kia chạm được tới cổ Lâm Tứ Cạch ...
Lưỡi kiếm bị bẻ ngang ngay tận đốc kiếm, mặc dù thanh kiếm của chưởng môn phái Tuyết Sơn là một thanh báu kiếm.
Đến lúc này Lâm Qui mới sờ sửng nhận ra chuyện gì đã xảy ra với mình. Y bất giác hỏi:
- Ngươi đó à?
Không màng đến lời nói của Lâm Qui, Tuấn Luận từ từ đỡ Lâm Tứ đứng lên.
Bộ mặt Lâm Tứ méo xệch trông thảm hại và tội nghiệp. Thậm chí y phải bật khóc như thể vừa được tái sinh lần thứ hai.
Tuấn Luận hỏi Lâm Tứ:
- Lâm đệ có sao không?
Lâm Tứ vẫn chưa hoàn hồn lập bập nói:
- Hẳn đệ vẫn còn sống?
- Vẫn còn sống. Nếu đệ chết thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thu-thu-sinh/1995416/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.