Như đã thành thói quen, Diệp Tình nằm duỗi dài trên tràng kỷ trong mộttư thế vừa khêu gợi, nhưng nhãn quang thì toát ra sắc ma lạnh lùng. Haibên nàng là bốn gã mỹ nam tử đứng hầu phục. Phía trước nàng là Hạ TuấnLuận cùng với Tô Băng Lệ.
Nàng nhón tay bức một quá dâu chín đưalên miệng nhai một cách chầm chậm như thể muốn tận hưởng hết vị chua vàngọt của quả dâu đó.
Nàng nhả xác dâu xuống chiếc tô bằng vàng trong tay gã mỹ nam tử đứng hầu hai bên tràng kỷ, nhìn Tuấn Luận nói:
- Hạ công tử thấy Tô cô nương như thế nào?
Tuấn Luận buông một câu bằng chất giọng thật nhạt nhẽo:
- Một mỹ nữ.
- Mỹ nữ tất là một cô gái đẹp Mà đã là một giai nhân đẹp thì ắt phải córất nhiều trang nam nhi để mắt đến nàng và vọng tưởng một ngày nào đó sẽ chiếm hữu trang giai nhân kia làm của riêng cho mình. Bổn cung nói nhưthế có đúng không?
- Cung thủ nói rất đúng, nhưng vẫn còn thiếụ.Diệp Tình chỏi tay nhỏm lên. Bộ cánh bằng lụa Hàng Châu trắng toát không đủ dày để che đôi nhũ hoa của nàng trước ánh sáng những chiếc chân đèn.
Nàng mỉm cười từ tốn nói:
- Bổn cung nói thiếu gì?
- Trên thế gian này không phải chỉ có Tô Băng Lệ cô nương là mỹ nữ duy nhất. Còn bao nhiêu trang giai nhân tuyệt sắc nữa.
Giọng nói của Tuấn Luận chợt đổi qua chất giọng nhạt nhẽo và lạnh lùng:
- Ví như Cung chủ cũng là một mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thu-thu-sinh/1995399/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.