Quả thật như Sươngđoán, sau chuyện lần này, những chất vấn bên trong tổng bộ ít đi rấtnhiều. Bọn chú An thấy Quý Nghiên bây giờ vẫn như cũ không có biểu tìnhgì, cũng không nhẹ nhàng với cô, nhưng cuối cùng không còn đề phòng. ỞQuý Nghiên xem ra, đây đã là biến chuyển cực lớn, ít nhất so với côtưởng tượng cũng nhanh hơn.
Bạch Thắng ngược lại không nóigì, nhưng anh đem tất cả công lao để trên người Quý Nghiên, mà không đểngười khác phát hiện, hiển nhiên có rất lớn tác dụng.
Quả thật lần này Quý Nghiên dùng mưu kế rất hay, có câu nói, muốn thắngđịch không khó, nhưng cái khó khăn ở chỗ đánh bại địch đồng thời khôngchỉ bảo vệ an toàn cho đối tượng, mà còn không để tổn thất một binh mộttốt cho phe ta, và phải bắt đống cặn bã không còn dư lại một ai! Muốncho người khác không bội phục cũng không được.
"Xem ra không có việc gì nên thả lỏng suy nghĩ cũng có chỗ tốt." Bạch Thắng cười nói.
Quý Nghiên ở cùng một chỗ với anh đã lâu, đầu óc cũng được tư duy theo quán tính, anh nói lời này ý tứ cũng không chỉ nghe trên mặt chữ. Quý Nghiên nói: "Anh đang khen em, hay chê cười em vậy?"
"Đương nhiên là khen em."
Quý Nghiên nhíu mày, vẻ mặt không quá tin tưởng.
Anh tốt như vậy sao?
Bạch Thắng cười khẽ. "Lần này Nghiên nghiên làm rất tốt."
"Đúng rồi, Đàm phu nhân hiện tại thế nào?" Quý nghiên hỏi.
Lần trước từ Đàm gia trở lại, cô vẫn ở sở nghiên cứu của tổng bộ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thieu-gia-cung-chieu-vo-nhu-mang/2377391/chuong-97-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.