Nghe vậy, ông nội Bạch rất hài lòng với lời nói của cháu trai lớn:
-“Vẫn là con hiểu chuyện hơn, sau này giao công ty cho con yên tâm rồi, vậy lát nữa đi đi.” Nói xong, ông ấy lại nói với quản gia phía sau:
-“Lão Tứ, đi gọi điện thoại cho cục trưởng, nói mười giờ hai đứa nhỏ đi lĩnh chứng. Bắt buộc ông ấy phải đích thân đóng dấu.”
Giai Kỳ với Bạch phu nhân, còn có Bạch Nhi Nguyệt nhìn chằm vào Bạch Tuấn Thành, phải nhìn ra được chỗ nào đó trên người anh mới bỏ qua. Giai Kỳ thì càng hy vọng anh cho mình một lời giải thích hợp lý.
Nhưng Bạch Tuấn Thành lại xem như không có chuyện gì, chỉ gắp thức ăn cho cô trước mặt người nhà:
-“Mau ăn đi, ăn xong hai chúng ta đến cục dân chính.”
Giai Kỳ nhanh chóng ăn cơm, sau đó lấy cớ lên lầu thay quần áo, còn lôi kéo anh lên lâu thay quần áo cùng.
Ông nội Bạch thấy Vậy, vui vẻ nói với quản gia:
- “Hây, mấy đứa trẻ này chính là không biết ngại, thay quần áo cũng phải đi cùng, nhưng đời nào thì lại có phong cách của đời đó, chúng ta đã già rồi.”
Bạch phu nhân nghe thấy, trong lòng không vui:
- “Ba, con lên lầu giúp Giai Kỳ chọn quần áo.” Sau đó cũng lên lầu.
Giai Kỳ kéo Bạch Tuấn Thành vào phòng:
- “Tại sao anh lại đồng ý?”
-“Nếu tôi không đồng ý, ông nội sẽ trừng phạt tôi. Hình phạt quân sự đó, cô biết không? Rất mệt, tôi không muốn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thieu-co-mot-co-vo-tai-phiet/2713143/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.