Ông Bạch: “Bà yên tĩnh chút, đừng gây thêm rắc rối nữa.”
Quả thật trong lòng ông ấy là muốn Bạch phu nhân ở bên cạnh ông ấy, ông ấy tận mắt nhìn thấy mới yên tâm, chỉ là nói ra sẽ đả thương người, ông Bạch ý thức được không đúng, nhưng lại nói ra rồi.
Bạch phu nhân ấm ức nói không nên lời, chỉ cảm thấy mình là một phiền phức.
Bạch Tuấn Thành phiền não không thôi, anh chưa bao giờ có sắc mặt tốt với ông Bạch:
“Ba, đủ rồi.”
Ông Bạch nghe vậy, lập tức ngậm miệng lại.
Giai Kỳ nói với bà Mạc:
“Mẹ ơi, mẹ ở bên cạnh mẹ chồng con được không? Con sẽ tự đi tìm.”
Bà Mạc cũng có lòng lo lắng, nhưng nhìn thấy Tuấn Thành, bà Mạc lại yên tâm nói: “Được. Chú ý an toàn.”
“Mẹ không sao, mẹ sẽ đợi tin tức của con ở đây. Giai Kỳ, chú ý an toàn.” Tạ phu nhân nói.
Tuấn Thành lại nói với ông Bạch:
“Ba, ba xem camera ở đây đi, bản đồ, rồi ở bên cạnh mẹ, con sẽ đi tìm với Giai Kỳ.”
Giai Kỳ gật đầu. Mọi người đều đồng ý với quyết định này. Anh lái xe dẫn cô đi, ông bà Mạc một chiếc xe, còn có người của cục cảnh sát, trận thế rất lớn, Giai Kỳ chưa bao giờ thấy qua.
Bên trong còn có một nhóm người rất kỳ lạ lái chiếc xe lòe loẹt, dọc theo ngoại ô thành phố A đến công xưởng tìm người.
Lúc thuộc hạ báo cáo cho Bạch Tuấn Thành, anh lập tức chau mày:
“Đề phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thieu-co-mot-co-vo-tai-phiet/2713121/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.