Vương Nhật Triết ủ rũ trở về nhà, cọp mẹ nhìn thầy dáng vẻ này, cho rằng con trai bà ta bị ức hiếp, lúc này nổi trận lôi đình, hỏi cũng không hỏi đã lao xuống lầu, nhìn thấy Bạch Nhi Nguyệt với Giai Kỳ đứng ở nơi râm mát đợi xe.
Mẹ Vương Nhật Triết đi tới, nhân lúc Bạch Nhi Nguyệt không có chuẩn bị, đẩy Bạch Nhi Nguyệt ngã xuống đất, may thay Nhi Nguyệt đang che mặt, mới không khiến mặt bị thương, hơn nữa mùa đông, mặc dày, áo khoác của Bạch Nhi Nguyệt bị trầy xước, không biết bên trong thế nào. Giai Kỳ không dám tưởng tượng nếu Bạch Nhi Nguyệt mặc mỏng, giờ phút này trên cánh tay cô ấy sẽ có hình dạng thế nào. Người phụ nữ đó chính là dùng hết sức lực mà nhào đến mà.
Mẹ Vương Nhật Triết chỉ vào Bạch Nhi Nguyệt, lớn tiếng mắng:
“Cô là hồ ly tinh, là kẻ hại người, cô muốn hại con trai tôi đến khi nào, cô mau đi chết cho tôi. Suốt ngày lét lút với đàn ông khác còn đến gây họa cho con trai tôi, cô là con điếm thối.”
Giai Kỳ hô hấp lên xuống phập phồng. Tôi vừa mới nhịn bà là vì đồ đạc của chúng tôi vẫn còn trong tay, hiện tại tôi mà nhịn thì sẽ là câm à.
Đợi Bạch Quân Đàm đến, thì đã nhìn thấy Bạch Nhi Nguyệt khó khăn đứng dậy từ trên mặt đất, ôm cánh tay, Giai Kỳ tiến lên dùng sức một chiêu khống chế kẻ địch.
Giai Kỳ bẻ tay mẹ Vương Nhật Triết, dùng sức bẻ mãi cho đến khi bà ta không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thieu-co-mot-co-vo-tai-phiet/2713110/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.